Bệnh viện Đệ Nhị, nửa tiếng trước.
Đào Nhiên quấn băng và bó nẹp kín người, bị cố định nằm ngửa trên giường, một dúm tóc ngạo nghễ trên đỉnh đầu không chịu vâng lời vểnh cao lên, trông hơi buồn cười. Khi Tiêu Hải Dương vào thăm anh, trong phòng bệnh hết sức rộn ràng, Dương Hân con gái Dương Chính Phong và Thường Ninh đều có mặt.
Đào Nhiên nằm viện vài ngày, đã miễn cưỡng có thể mở miệng nói chuyện, chỉ có điều hơi cà lăm – mới đầu bác sĩ phụ trách chữa chính còn hết sức căng thẳng, hoài nghi triệu chứng này là do bị thương ở đầu, kéo ra ngoài kiểm tra một vòng, sau đó mới phát hiện, bệnh không ở đầu, mà ở con gái, nếu Thường Ninh không đến, anh nói chuyện còn rất lưu loát.
Có mặt Thường Ninh, ngay cả Tiêu Hải Dương tự dưng cũng cảm thấy không nên ở lâu, ngồi vài phút xác định Đào Nhiên không có gì nguy hiểm, cậu và Dương Hân một trước một sau rời khỏi.
“Anh Tiêu.” Dương Hân gọi cậu lại, do Lão Dương, Dương Hân đối với tất cả những người mặc đồng phục cảnh sát vừa gặp đã thân, gặp mặt là kêu anh.
Tiêu Hải Dương không thích ứng lắm trả lời một tiếng.
Dương Hân huơ huơ di động: “Em đặt mấy thùng trái cây và đồ uống, đã đưa đến cổng bệnh viện, anh có thể khiêng giúp em không? Phải đưa đến trạm y tá, các y tá bên anh Đào và bên chỗ mẹ em đều cần tặng.”
Mặc dù Tiêu Hải Dương có chút tứ thể bất cần ngũ cốc bất phân, nhưng con gái đưa ra yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332624/quyen-5-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.