Tiêu Hải Dương vẻ mặt nặng nề nghiêm chỉnh, Phí Độ đành phải mặt không biểu cảm ngậm một ngụm rượu, nuốt cả rượu lẫn cơn giận xuống.
Hắn chậm rãi bước đến một góc khác của sofa, hết sức thoải mái ngồi xuống duỗi đôi chân dài: “Xung quanh khu thắng cảnh có camera, mấy năm nay đặc trưng ngoại hình Lư Quốc Thịnh không thay đổi nhiều, trước khi ra tay hắn đã biết mình sẽ bị quay được, đeo bao tay hay không cũng chẳng có ý nghĩa lớn. Tôi cảm thấy một người trốn chui trốn nhủi suốt mười lăm năm, chưa hẳn không hướng tới tự do, hắn bình thường phải đeo bao tay, phải cẩn thận, là bởi vì một khi bị lộ, sẽ lập tức bị hệ thống công an chú ý, nhưng hôm giết người thì khác, hôm đó hắn biết mình nhất định có người yểm trợ, có thể hưởng thụ quá trình giết người, sau đó tẩu thoát.”
Đối với loại tội phạm truy nã gánh trên lưng vài mạng người như Lư Quốc Thịnh mà nói, gánh thêm một mạng nữa cũng chẳng hề hấn gì, chỉ cần cảnh sát không bắt được hắn.
“Một tên tội phạm truy nã có tiếng xấu và danh tính rõ ràng chặn trước camera, chắc chắn cũng là tấm mộc rất tốt cho người thuê sau lưng hắn.”
Trên việc nghiêm túc đầu óc Tiêu Hải Dương hoạt động trái lại không chậm, cậu lập tức gật đầu: “Tôi hiểu… nhưng còn một điểm cũng rất mâu thuẫn, hắn giết nam sinh, lấy di động của nữ sinh, lại thả cô bé đi, là vì sao? Chẳng lẽ hắn không biết cảnh sát nhất định sẽ thẩm vấn Hạ Hiểu Nam? Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332601/quyen-4-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.