Hạ Hiểu Nam đã được cứu, song cô bé rốt cuộc liên quan thế nào với vụ án Phùng Bân bị giết một cách quỷ dị, thì vẫn bao phủ trong màn sương mù dày đặc.
Tuần tra viên thần bí lúc ấy muốn làm gì? Tại sao phải trà trộn vào khu thắng cảnh Chung Cổ Lầu, và tại sao phải bám theo nhóm Lạc Văn Chu? Điều này cũng vô cùng khó hiểu.
Trăng sáng sao đẹp, có thể trong Dao Trì cũng kết đầy hoa tuyết, các lộ thần tiên trốn mùa đông vây quanh gương Tình Nhân, ban đầu chỉ muốn xem một đoạn yêu đương hoa tiền nguyệt hạ, nào ngờ gương Tình Nhân này chế tạo quá ẩu, giữa chừng chuyển kênh, chiếu phim trinh thám rùng rợn đẫm máu.
Chúng thần tiên đồng loạt mất hứng, không nói lời gì nổi lên một đám mây đen che bầu trời sao sáng ngời, để lại sương mù mờ mịt, đen kịt màu đít nồi, rồi tan đi các ngả.
Chờ nhóm Lạc Văn Chu xử lý xong vụ thiếu nữ nhảy lầu, sắp xếp cho Hạ Hiểu Nam sau đó về nhà, vở kịch hoa tiền nguyệt hạ lúc tám giờ tối của nhân gian cũng sắp hát đến đoạn kết rồi.
Lạc Văn Chu cảm thấy cả không khí cũng bị loãng đi ba phần vì đói, khi mở cửa ra anh còn rất khó chịu phát hiện, bụng mình rỗng tuếch mà trong chậu của Lạc Một Nồi lại có cả thức ăn lẫn vỏ hộp. Con mèo già vô lương tâm ăn uống no nê, liếm lông mượt mà, dạng bốn chân nằm ườn trong ổ. Nghe thấy tiếng mở cửa, đôi tai nhọn xoay nửa vòng, đến để ý nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332585/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.