Lạc Văn Chu cầm túi đựng hồ sơ bằng giấy dai đi lên ban công, mở hé cửa sổ, châm một điếu thuốc. Lạc Một Nồi vốn bị mùi thịt khô dụ ra gặp gió lạnh thổi lập tức cắp đuôi run rẩy chạy mất.
Trước mặt anh là buổi đêm lạnh nhất năm nay, sau lưng anh là căn phòng ấm áp khiến người ta muốn chìm vào, trong tay cầm một bức di thư đáng sợ đã bị lật nhàu.
“Anh không biết kẻ địch là ai, cũng không biết họ tồn tại đã bao lâu, họ có tổ chức khổng lồ, tài phú lớn, chiếm vô số tài nguyên và đặc quyền vượt trội, nhưng chưa chịu thỏa mãn, còn muốn thích làm gì thì làm, vượt trên pháp luật – anh hoài nghi những người này liên quan tới nhiều vụ mưu sát, thậm chí lén nuôi tội phạm truy nã, mua hung giết người.”
Lạc Văn Chu xem đến đây, tay đang búng tàn thuốc đột nhiên khựng lại, không khỏi khẽ rùng mình.
Ánh mắt anh một lần nữa lướt qua dòng “lén nuôi tội phạm truy nã, mua hung giết người” – trong vụ án Chu Thị, hung thủ lái xe tông chết Đổng Hiểu Tình chính là tội phạm truy nã, không biết kiếm từ đâu giấy tờ giả hoàn hảo, sống bằng nghề giết người diệt khẩu.
Trong âm thầm, dường như có một sợi dây cực mảnh xuyên qua màn sương mù dày đặc, mơ hồ để lộ ra một manh mối mỏng manh.
“Giai Tuệ, em còn nhớ Cố Chiêu chứ, người từng là bạn tốt, anh em tốt của anh, hiện giờ chẳng ai dám nhắc tới, anh ta đã thành ‘lịch sử’ không vẻ vang, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332577/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.