Âm thanh ấy như đến từ trong giấc mơ, quen thuộc khiến người ta run rẩy, trọn vẹn nỗi mong chờ kéo dài của hắn.
Đôi mày Phí Độ cau lại chầm chậm giãn ra, giữa mùi thuốc thoang thoảng trong tưởng tượng, hắn mặc kệ cơn buồn ngủ không thể làm chủ, trước khi chìm vào giấc ngủ say, hắn còn suy nghĩ muốn nắm bàn tay che trên mắt – tiếc rằng một tay cắm kim truyền dịch, một tay khác bị thạch cao bó chặt, tứ chi chẳng đủ dùng, đành phải thôi.
Chỉ cần có ý thức tự chủ, là Phí Độ như một lần nữa cầm quyền trượng vận mệnh. Trong lòng hắn tựa hồ có một ngọn núi đá trấn thủ một phương, không một ngọn cỏ, không thể phá sập, cũng chẳng cần ý chí cầu sinh gì, tự nhiên có thể thuần thục dọn sạch suy nghĩ lung tung, cố hết sức phối hợp điều tiết cơ năng thân thể gần như suy kiệt, mỗi giấc ngủ đều là thời gian “nạp điện”, mỗi một ngày tỉnh lại, hắn đều đang bình phục thấy rõ.
Đương nhiên, không thể không kể đến công “chăm sóc” của Lạc sư huynh.
Người này tự xưng là tới chăm sóc hắn, kỳ thực việc đứng đắn toàn là hộ lý người ta làm.
Nhiệm vụ hằng ngày của Lạc Văn Chu, chính là chạy đến chỗ hắn ăn ba bữa cơm, sau đó ăn không ngồi rồi dùng ti vi trong phòng bệnh xem bóng đá và chương trình ẩm thực, nhìn thấy hắn kiệt sức chìm vào giấc ngủ mới chịu đi.
Khiến người ta tức sôi máu nhất là, mỗi lần ăn cơm anh ta còn chuyên môn chạy đến đầu gió, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332569/quyen-3-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.