Người quay clip cực kỳ cẩn thận, trên màn ảnh trừ Chu Hoài Cẩn ra thì chỉ có một chiếc ghế gỗ gãy và một đoạn dây thừng ngắn trói người, nền tuyền một màu đen, thật sự chẳng nhìn ra cái gì. Mà đoạn clip ấy cực kỳ ngắn, chỉ chưa đến một phút, quay hết lượt Chu Hoài Cẩn hôn mê bất tỉnh, sợ người ta không nhận ra, còn cố gắng để người xem thấy rõ mỗi một lỗ chân lông trên mặt anh ta. 
Ngoài ra, bọn bắt cóc không nói một tiếng nào. 
“Người đăng clip dùng IP ảo, trong một lúc chưa tìm ra ngay được,” Lang Kiều nói, “Sếp, đây là lần đầu tiên em gặp phải kẻ bắt cóc mới lạ như vậy, hắn muốn làm gì, chúng ta phải làm thế nào?” 
Lạc Văn Chu không lên tiếng, cúi đầu lướt di động. 
Lang Kiều phản ứng tương đối nhanh, sau khi phát hiện đoạn phim lập tức xử lý, song tin tức Chu Hoài Cẩn bị kẻ bất minh bắt cóc vẫn như mọc cánh, dưới vài từ khóa bủa vây, vẫn vững vàng phát tán trên mạng. 
Lạc Văn Chu hỏi: “Đoạn phim đăng lên mạng lúc nào?” 
“Sáu giờ sáng.” 
Sáu giờ đúng, là thời điểm thành phố này bắt đầu tỉnh giấc. 
Ngoại trừ đồng hồ báo thức, còn cái gì giúp tỉnh táo hơn một tin tức bát quái lắt léo có đầu có đuôi? 
Phí Độ kế bên thở dài, lui một bước, hỏi: “Đội trưởng Lạc, phải chăng bây giờ tôi nên tránh xa một chút phối hợp điều tra?” 
Lang Kiều không hiểu gì hết, phát ra một đơn âm nghi vấn: “Hả?” 
“Hả cái gì, cậu ta cũng là một trong những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332547/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.