Lúc ra khỏi phòng thẩm vấn, Lạc Văn Chu cảm thấy thần trí mình cũng có chút mơ hồ, quá trình tra hỏi cường độ cao, thời gian dài, đối với hai bên đều là một loại tra tấn, đặc biệt là khi đối mặt với nghi phạm có tâm lý vững vàng như Hứa Văn Siêu, không cho đối phương thở, kỳ thực cũng là không cho chính mình thở.
Những người chạy ngược chạy xuôi bên ngoài còn đang tìm kiếm các bằng chứng, kẻ thẩm vấn và bị thẩm vấn thì phải thông qua thần sắc đối phương, tin tức rất nhỏ giữa những câu chữ lộ ra để lừa gạt và phán đoán lẫn nhau-
Họ rốt cuộc nắm giữ bao nhiêu chứng cứ, Tô Lạc Trản rốt cuộc đã nói nhiều hay ít?
Hắn vừa rồi chỗ nào tự mâu thuẫn? Câu nào có khả năng là thật, câu nào là tránh nặng tìm nhẹ?
Họ đang trá cung mình phải không?
Trá cung từ hướng nào mới có thể ép hắn thừa nhận?
Hơi buông lỏng là lập tức sẽ bị Hứa Văn Siêu bắt lấy cơ hội giảo biện phản cung, muốn đổi người cũng không được.
Từ cổ Lạc Văn Chu trở lên cơ bản đình công, anh hoàn toàn dựa vào ký ức của cơ thể tự động hướng dẫn quay về phòng làm việc.
Cha mẹ Khúc Đồng nghe tin đã bất chấp khuyên can chạy đến Tân Hải, chỉ còn lại một mình Quách Hằng.
Lạc Văn Chu nhìn thấy bóng lưng ông, cho rằng Quách Hằng đang ngủ, vô thức bước nhẹ hơn, tiện tay cầm một chiếc áo khoác đồng phục cảnh sát không biết ai bỏ ngay gần đó, đang định đắp cho ông, đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332541/quyen-3-chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.