Thần Thần bị sàn nhà lạnh ngắt cấn tỉnh lại, mới đầu em chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ nhớ mình đi theo một chị lớp nhiếp ảnh về nhà – nhà chị ấy thật sự rất gần, ra công viên rẽ một cái là đến, tuy rằng trông hơi nghèo nhưng dọn dẹp cũng sạch sẽ.
Điện thoại dùng không ổn lắm, cứ bị lỏng ra hoài. Chị kia thề thốt nói cắm lại dây là được, còn lấy cho em một chai nước ướp lạnh.
Thần Thần ngậm ống hút, vừa hút nước ép xoài, vừa cảm thấy có thể mình đã quá làm phiền người ta, đang do dự có nên nói “Thôi để em về trường đi”, nhưng không đợi mở miệng, đã cảm thấy cả người như bị cái gì rút khỏi thể xác, tứ chi tích tắc mất đi khống chế, em khó khăn lắc lư vài cái, rồi lập tức không còn biết gì nữa.
Thần Thần bím tóc bung ra, người ngợm dính đầy bụi đất, tứ chi bị trói gô lại, chắc do bị người ta thô bạo lôi dưới đất, nên nhiều chỗ da phơi ra bị trầy xước đau rát, băng keo dán miệng hôi mùi cao su, em khó khăn co mình lại, liều mạng trốn ra sau – Tô Lạc Trản đang đứng cách vài bước, từ trên cao nhìn xuống em!
Tô Lạc Trản nghiêng đầu, một lọn tóc dài rũ xuống thái dương, nó dùng ngón tay dài nhỏ cuốn lọn tóc cạnh má, ánh mắt lạnh lẽo như loài động vật máu lạnh hiểm ác.
Kế đó nó mím môi, nhìn Thần Thần mà cười: “Mày thật đáng ghét!”
Thần Thần hơi run rẩy.
“Tao ghét nhất loại bám đít chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332530/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.