Thợ sửa chữa thong thả đến muộn, liên tục ngáp ngắn ngáp dài, thoạt nhìn rất khó để thang máy lập tức đầy máu sống lại, vài người vốn còn chờ đợi cũng dần dần mất kiên nhẫn bỏ đi.
Máy pha cà phê trọng lượng thực mười hai kí, thêm hộp giấy đóng gói cũng ngót nghét mười lăm kí, khá là nặng.
Song Phí Độ mặc dù hơi ít rèn luyện, dẫu gì vẫn còn trẻ trung, là một gã trai muốn gì có đó, ôm mười mấy kí đi lên lầu thực ra cũng không thành vấn đề lắm, vấn đề là nên dùng tư thế nào-
Thùng giấy hình khối khả năng là một trong các phát minh phản nhân loại nhất, bất kể là cõng là ôm là xách hay là vác, đều tương đối khó coi, chủ tịch Phí tưởng tượng mấy tư thế liền, đều không thể đạt thành hòa thuận trên thẩm mỹ với chính mình. Nhưng kiện hàng rườm rà là tự mình mua, dù nhàu hết sơ mi cũng phải khiêng, Phí Độ bất đắc dĩ cùng cái thùng giấy kia thô lố mắt nhìn nhau một lát, quyết định bất chấp giá nào, vác nó đặt lên đầu vai không dính một hạt bụi – may là lúc này bên cạnh chỉ có một ông lão về hưu chửi bới om sòm và con chó rụng trụi lông.
Đương khi hắn cam chịu trước số phận, cất bước đến cầu thang bộ, sau lưng đột nhiên có người mở miệng hỏi: “Anh muốn lên tầng mấy, có cần giúp một tay không?”
Phí Độ quay đầu lại, nhìn thấy hai mỹ nhân một lớn một nhỏ.
Đại mỹ nhân trông khoảng ngoài hai mươi, nhìn giống nữ minh tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332517/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.