Đột nhiên được tỏ tình bất ngờ thế này khiến cậu cảm thấy có chút không chịu đựng nổi.
Cậu hướng Vương Lăng Phong, gượng cười hai tiếng: “Ha ha, anh đừng nói đùa trêu tôi nữa.”
Bọn họ vừa mới gặp nhau được bao lâu chứ. Cho dù anh ta có thật sự coi cậu là thế thân đi chăng nữa thì cũng không thể đột nhiên bày ra dáng vẻ nghiêm túc tỏ tình với cậu thế này đâu.
Biết cậu không tin mình, Vương Lăng Phong bày ra dáng vẻ chân thành nhất của mình, mắt nhìn cậu: “Anh cực kì nghiêm túc.”
Thiên Nhật tiếp tục cười ha ha: “Sao có thể chứ, anh đừng lừa tôi nữa…”
Thiên Nhật: “...”
Đối diện với gương mặt nghiêm túc của anh, Thiên Nhật muốn tiếp tục cười cũng không dám. Gương mặt đẹp trai này, thái độ chân thành này, động tác dịu dàng này, tất cả mọi thứ đều phù hợp với mơ mộng tuổi trẻ của cậu.
Con người mà, ai chẳng có lúc mơ mộng. Cho dù là một người lớn lên trong cô độc tại thành phố Ám tinh đi chăng nữa cũng sẽ có ước mơ của riêng mình. Nhớ khi đó, cậu cũng mang theo tâm tình mộng mơ, mong muốn sẽ được một hoàng tử nhìn trúng một bước lên tiên.
Bây giờ điều ước đột nhiên thành hiện thực, mặc dù chỉ là thế thân cho người khác nhưng chỉ cần được ăn cơm mềm, cậu vẫn có thể chấp nhận.
“Thiên Nhật, có muốn không?”
Thiên Nhật: “...”
Muốn muốn muốn.
Đương nhiên là chỉ muốn hét lên thật to rằng cậu muốn rồi.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam-doc-than-doc-nhat-minh-em/3075835/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.