Ở trên giường chơi nửa ngày, Lôi Duẫn Hạo mới nhớ tới lời của Lâm công công, kéo tốt y phục của sủng nhi mới chậm rì rì ra nội thất. “Để hắn vào đi.” Viên Lâm là thuộc hạ có tài năng hơn nữa rất có trách nhiệm, không có chuyện quan trọng sẽ không tìm hắn.
“Vâng!” Lâm công công lui ba bước xoay người đi ra ngoài.
“Mạt tướng tham kiến Hoàng Thượng!” Nam tử một thân y phục ngự quân hắc y đi đến, hướng Lôi Duẫn Hạo cúi lạy.
“Đứng dậy đi! Nhìn ngươi gấp gáp như vậy, có chuyện gì làm khó ngươi” Năng lực của Viên Lâm hắn thập phần rõ ràng, một điều quan trọng nhất là, Viên Lâm đối nhân xử thế chính trực, nhiều thế hệ hiếu trung hoàng thất, là một trong những tâm phúc tối trọng yếu của hắn. Cho dù nhóm quyền thần đều phải nhượng hắn vài phần.
“Hoàng Thượng thỉnh xem cái này. Thuộc hạ cũng không biết nói làm sao nữa.” Viên Lâm cũng không biết nói như thế nào cho tốt, trực tiếp buông ***g sắt trên tay xuống, chỉ thấy một con xích xà từ bên trong ngã ra. Kỳ quái chính là nó toàn thân phát ra từng đợt hồng quang, chợt loé. Xà cũng không có tinh thần như thường ngày, rơi trên mặt đất yếu ớt. Con mắt cố sức mở to, cũng không có kiêu ngạo ngày thường.
Sủng nhi trong nội thất cảm thấy được một hồi linh áp cầu cứu thật nhỏ, cách y không xa. Không khỏi đuổi theo cảm ứng của mình từ trong phòng đi ra, vừa thấy xà trên mặt đất, không khỏi cả kinh, “Diễm Băng! Ngươi làm sao vậy! Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-yeu-tinh/1348387/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.