“Ta muốn làm sủng nhi của Duẫn Hạo, không tốt sao” Sủng nhi không khách khí ngẩng cao đầu, cái miệng nhỏ nhắn đô đô hôn trên cái cằm màu lúa mì của Duẫn Hạo.
Nụ hôn bất chợt, khiến tâm Lôi Duẫn Hạo vui mừng không ngớt, đương nhiên là một cái gật đầu hăng hái, “Hảo, đương nhiên hảo, sủng nhi là của một mình Duẫn Hạo, Duẫn Hạo yêu sủng nhi nhất.” Vẻ mặt nịnh hót kia, không có một chút gì giống với hình tượng đế vương hỉ nộ vô thường. Hắn tin tưởng, nói yêu sủng nhi không chỉ có mình hắn, cho dù là người chỉ từng thấy qua sủng nhi, cũng sẽ muốn đem y phủng ở lòng bàn tay để thương yêu. Y, còn có cái mị lực làm cho người ta sủng y như vậy. Cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không cảm thấy bản thân thay đổi, có cái gì không đúng. Hắn là đế vương, sủng nhi ở bên người hắn là thích hợp nhất. Cho sủng nhi những gì đáng giá nhất, mà điểm này, nhân gian chỉ có Lôi vương mới có thể làm được.
Hai người điềm điềm mật mật ôm nhau, triền miên hôn môi làm hai cơ thể dán lại càng gần. Thân ảnh quay cuồng trên giường lớn hơi thở hổn hển, mật dịch mập hợp, thanh âm cắn mút lẫn nhau, làm cho nội thất ụp xuống hơi thở mờ ám. Sau nửa ngày, hai người mới có thể tách ra, hai mắt mê say nhìn người đối diện, lại gắt gao ôm nhau cùng một chỗ.
“Hoàng Thượng, Ngự lâm thị vệ Viên Lâm ở ngoài cửa có chuyện quan trọng cần bẩm báo.” Cảm giác được nội thất yên tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-yeu-tinh/1348386/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.