“Thật vậy chăng So với khi nãy càng thêm thoải mái sao” Sủng nhi nghi hoặc nhìn Lôi Duẫn Hạo, y cảm thấy y lớn như vậy cảm giác vừa nãy đã là cảm giác tối thoải mái, tối kỳ diệu.
Nhân loại thật tốt, mỗi ngày đều có chuyện tình khoan khoái để làm. Tinh linh chưa từng nói cho y những chuyện này, hảo đáng tiếc a.....
“Ta sẽ không lừa sủng nhi.” Lôi Duẫn Hạo gật đầu, yêu thương xoa xoa lệ ngân trên mặt sủng nhi. Hai mắt vừa khóc, hiện tại chợt loé, phát ra quang mang mong chờ.
Tiểu yêu tinh tham lam!
Sủng nhi cao hứng cười cười, cúi đầu, học bộ dáng hôn môi của Lôi Duẫn Hạo.
Y học thật tốt, sinh hoạt tại thâm sơn, tựa như một tờ giấy trắng. Trên mặt cái gì cũng không có, cho nên thực dễ dàng tiếp thu hết thảy mọi thứ bên ngoài.
Đương nhiên này cũng là công lao của Lôi Duẫn Hạo, người ta chính là mỗi ngày hao tổn tâm cơ, lừa sủng nhi hôn môi. Mỗi ngày chịu ảnh hưởng của hắn, sủng nhi đương nhiên học thật mau rồi.
Nâng lên khuôn mặt của Lôi Duẫn Hạo, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ cương nghị, sủng nhi trong lòng nhịn không được một trận tim đập nhanh, nhìn đến hắc mâu mê hoặc của hắn, mặt sủng nhi nháy mắt đỏ:”Nhắm mắt lại.”
Đây là lời dạy của hắn.
Lôi Duẫn Hạo nhìn thấy khuôn mặt tựa như hoa đào của bảo bảo, nhẹ nhàng nở nụ cười, lại nhìn thấy ánh mắt bất mãn của sủng nhi, vội vàng nhắm mắt lại.
Cái miệng nhỏ nhắn phấn hồng nhẹ nhàng tiếp cận, đầu lưỡi linh hoạt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-yeu-tinh/1348348/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.