"Bọn họ đi đâu vậy?" Thanh Nguyệt đau đầu hỏi, nàng vẫn còn muốn ngủ tiếp, vậy mà lại xảy ra nhiều chuyện thế này.
"Hôm nay Ngũ công tử trở về, cho nên sáng sớm tướng gia cùng mấy vị thiếu gia đã ra ngoài thành hết rồi."
Tô Cẩn Diễn?
Thanh Nguyệt lấy tay vỗ đầu một phát, từ khi tỉnh lại, nàng chưa được thấy qua vị tiểu ca phú khả địch quốc trong truyền thuyết kia, nghe nói vị tiểu ca này tuấn tú lịch sự, là người ôn tồn lễ độ, đứng đầu trong Tam công tử của Quang Phóng quốc.
"Tiểu thư, người xem Bạch công tử nơi đó......" Thấy nàng thật lâu sau không nói gì, quản gia nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
"Nếu cha đã không ở đây thì ngươi cứ việc tống cổ hắn đi đi, một nữ tử như ta không thích hợp để tiếp khách nam." Thanh Nguyệt phục hồi lại tinh thần, hướng hắn vẫy vẫy tay cho có lệ.
Nàng và Bạch Dật Hiên thực sự không có gì để nói, chuyện từ hôn này Tô Kính Tùng đã có chủ trương, nàng cũng không muốn phá hỏng.
"Ách......" Khóe miệng Quản gia không nhịn được mà giần giật, tính tình kiêu ngạo ương ngạnh này của tiểu thư từ khi nào lại để ý đến thế tục lễ giáo này?
"Như thế nào? Có vấn đề?" Thanh Nguyệt lạnh lùng liếc mắt nhìn quản gia đang đứng bất động nơi đó.
"Không, đương nhiên không có vấn đề." Quản gia bị nàng nhìn đến nỗi nhảy dựng, vội vàng khom người với nàng rồi lui ra ngoài.
Híp mắt nhìn bóng dáng quản gia nhanh chóng chạy trốn, Thanh Nguyệt yên lặng một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-phi-kieu-ngao/1511497/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.