"Nương tử, nàng lại tính không nói chuyện với vi phu nữa sao?"
Tiểu Điệp từ lúc bước vào hang động, nàng để mặc cho Hoắc Dĩnh ôm mình mà chẳng màng ừ hử gì.
Nàng hiện tại đang rất giận, không muốn nói chuyện với hắn. Hoắc Dĩnh ngay từ đầu đã có phòng bị vậy mà không nói với nàng, hại nàng nhìn thấy hắn bị lôi đi mà tim không ngừng đập thình thịch vì sợ.
Nàng sợ hắn bị thương, sợ hắn bị người ta quăng cho mãnh thú ăn, vậy mà rốt cuộc thì sao?
Tất cả đều là tự nàng đa tình, tự mình lo bò trắng răng. Hắn căn bản không cần tới nàng lo tới.
Hoắc Dĩnh biết Tiểu Điệp đang giận hắn vì điều gì. Nếu nàng đã giận đến như vậy, hắn lại phải càng mặt dày để xoa dịu lửa giận trong lòng nàng.
"Nương tử, nàng là đang lo lắng cho ta sao? Ta biết mà, nương tử chỉ là mặt ngoài lạnh như vậy thôi, chứ thật ra trong lòng luôn có ta. Nàng như vậy, thật khiến cho ta hạnh phúc quá đi." Hoắc Dĩnh bộ dạng nịnh hót, vừa nói vừa cạ cạ mặt mình vào bộ lông trắng muốt trên người nàng.
Tiểu Điệp bị Hoắc Dĩnh liên tục cạ thì đâm ra phiền nhiễu. Không nói lời nào, Tiểu Điệp liền há mồm thật lớn ngoạm lấy tay trái của hắn.
Hoắc Dĩnh bị nàng ngoạm vậy mà cũng không có thái độ gì, đôi mắt hắn cong cong chứa đầy ý cười nhìn nàng. Còn về phần Tiểu Điệp, mặc dù nàng đã ngoạm tay Hoắc Dĩnh nhưng cũng chỉ ngoạm chứ không nỡ cắn xuống.
Một lát sau, cảm thấy ngoạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-gia-hac-khuyen/1636655/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.