Kể từ khi bị Hoắc Dĩnh bắt, đã hai tháng trôi qua. Tiểu Điệp sớm bỏ ý định dùng chiêu ngoan hiền để được thả ra. Lần nào cũng vậy, khi nàng trước mặt hắn giả bộ, không biết bằng cách nào hắn đều phát hiện ra, đã vậy còn bị hắn hôn trộm, thiệt là mất mặt mà. Thôi thì nàng cứ ngồi đây, chờ khi nào hắn chán ắt sẽ thả nàng. Nhưng xem chừng thời gian để tên vương gia đó chán nàng, xem ra cũng dài quá đi.
Tiếng cánh cửa mở ra, như thường lệ, một người bên ngoài đem mâm cơm vào. Kết giới ngoài cửa dường như chỉ có tác dụng với mỗi mình nàng. Tiểu Điệp nhìn một bàn đầy đồ ăn ngon mà vô cùng chán nản.
Tên vương gia kia, hắn không định nuôi nàng béo mập thành heo để mần thịt đấy chứ?
Tiểu Điệp buồn chán không muốn động đũa. Bên ngoài Hoắc Dĩnh đi vào, nhìn thấy Tiểu Điệp không muốn ăn bèn hỏi: "Sao vậy? Thức ăn không ngon sao?"
Tuy cách hai bước chân, nhưng Tiểu Điệp vẫn có thể nghe thấy mùi rượu thoang thoảng từ Hoắc Dĩnh, nàng nhíu mi hỏi: "Ngài vừa uống rượu?"
Hoắc Dĩnh kéo ghế ra ngồi vào, nói: "Lúc nãy ta có uống một chút, không ngờ nàng nhận ra"
Nhìn cặp mắt lờ đờ của Hoắc Dĩnh, Tiểu Điệp bắt đầu cảnh giác. Loại nam nhân như hắn, bình thường điềm tĩnh là thế, nhưng khi uống rượu vào, không biết sẽ làm ra loại sự tình gì, nàng chính là đề phòng vẫn hơn.
Ngón tay Hoắc Dĩnh khẽ lướt trên mặt Tiểu Điệp, cả thân thể nàng ngay lập tức cứng đờ, tim đập kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-gia-hac-khuyen/1636600/chuong-18-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.