Edit: Tử Lam.
Beta:Hana.
Người nọ vẻ mặt không tin, một chữ cũng không nói.
Hàn Thập Hoan lén lút dùng khuỷu tay thúc nhẹ Lữ Bất Chu: "Thuốc của ngươi có tác dụng chưa vậy?"
"Đương nhiên là rồi!" Hắn tự cao tự đại nói. Nói xong, hắn âm thầm mở cây quạt trong tay ra, nhẹ nhàng quạt vài cái. Ngay sau đó trên mặt người kia liền xuất hiện vẻ thống khổ, bụng bắt đầu đau âm ỉ.
"Còn không nói à?" Hàn Thập Hoan lại hỏi lần nữa.
Người nọ thật sự chịu không nổi, run run nói: "Không liên quan đến ta, ta chỉ giúp người kia mua ngọc bội thôi. Là hắn bảo ta giả trang thành nha hoàn. Mỗi lần cho ta thù lao năm lượng bạc."
"Hắn trông như thế nào? Ngươi đã đưa ngọc bội hôm nay mua cho hắn chưa?"
"Không biết trông như thế nào, mỗi lần tới đều che mặt. Giờ Tý ngày mai, hắn sẽ đến lấy ngọc bội." Nhìn hắn sợ tới mức run rẩy, mồ hôi lạnh cũng theo thái dương chảy xuống. Hàn Thập Hoan biết, lời hắn nói có thể tin. Cho Lữ Bất Chu một ánh mắt, hắn lưu loát thu hồi cây quạt.
"Nếu ngươi nói thật, vậy qua giờ Tý ngày mai ta chắc chắn sẽ đưa thuốc giải cho ngươi cùng với một trăm lượng bạc. Nếu là giả, ngươi hãy chờ độc phát toi mạng đi." Hàn Thập Hoan nói.
"Những lời ta nói đều là thật! Hảo hán tha mạng, tha mạng!"
Dặn dò người kia chút chuyện, sau đó bọn họ liền rời đi.
Ra khỏi phòng, bước chân Lữ Bất Chu liền nhanh hơn: "Những chuyện còn lại giao cho ngươi, ta phải quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tuy-tung-vuong-phi/1486616/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.