Bác Tuyên dùng tốc độnhanh nhất đưa Thịnh Hạo về phủ bối lặc, hơn nữa phái người chạy nhanh vàotrong cung thỉnh ngự y lại đây, thương thế Thịnh Hạo nghiêm trọng, đại phu bìnhthường chỉ sợ không thể ứng phó, cho nên thế nào cũng phải mời ngự y đến.
Thịnh Hạo ở nửa đường đã lâm vào hôn mê, hơn nữa nhìn ra cực kỳ thống khổ, NgọcLy lo lắng trở lại phủ bối lặc, thủy chung không chịu rời đi, kiên trì thế nàocũng phải ở bên cạnh hắn.
Hắn đáp ứng nàng sẽ chống đỡ tiếp, nàng muốn canh giữ ở bên cạnh hắn cho hắnthêm năng lượng, thẳng đến hắn tốt lên mới thôi!
Không bao lâu, ngự y hoả tốc tới phủ bối lặc, ngự y mời tất cả mọi người ra bênngoài, miễn cho gây trở ngại hắn khám và chữa bệnh, Ngọc Ly, Bác Tuyên và bọnngười hầu khác đành phải ở ngoài cửa một tấc cũng không rời coi chừng, hi vọngThịnh Hạo có thể nhanh thoát khỏi nguy hiểm.
Ngọc Ly đau lòng sớm khóc đỏ hai mắt, nàng không ngừng cầu nguyện với ông trời,hi vọng Thịnh Hạo có thể bình yên vượt qua cửa ải khó khăn này, không cần bỏlại một mình nàng, mà rời đi.
“Ngọc Ly!”
“Tỷ tỷ!”
Sau khi Đoan Quận Vương và Ngọc Hô nhận được tin tức, cũng chạy tới phủ bốilặc, bọn họ may mắn là Ngọc Ly bình yên vô sự được trở về, nhưng cũng lo lắngthương thế của Thịnh Hạo, nếu hắn bởi vì cứu Ngọc Ly mà có chuyện gì, bọn họ sẽvĩnh viễn cảm thấy tiếc nuối.
“A Mã, Tiểu Hô...” Ngọc Ly cầm chặt lấy tay của bọn họ, nước mắt nhịn khôngđược đổ rào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-thien-kim-no/1594122/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.