Edit: Chang Phi
Beta: Vy Chiêu nghi
Những thái giám nâng kiêu chân mềm nhũn thiếu chút nữa thì té ngã, không nghĩ tới bọn họ còn làm cả việc này.
Hoàng Thái hậu ngồi ở trên kiệu liễn, hít sâu một hơi, nhắm mắt không để mình mắng chửi ra miệng.
Bởi vì Liễu Âm nhắc nhở, mọi người giống như mới nhớ đến ước nguyện ban đầu Hoàng Thái hậu tới là vì cái gì, kết quả cuối cùng Chu cô nương lại bị quên mất.
"Cô mẫu cái kiểu gì không biết nữa, Chu cô nương cũng thật đáng thương, nhất định là phải ôm tới rồi. Đúng là lạnh nhạt vô tình!" Cao Thái hậu bắt lấy mọi cơ hội để trào phúng bà.
Dù Hoàng Thái hậu có giáo dưỡng tốt đi chăng nữa, hiện giờ cũng đều mất hết, nàng hét lớn với Cao Thái hậu: "Cao Vân Vân, ngươi đi xuống, xem ai gia có đánh chết ngươi không!"
Đương nhiên cách ước đấu của hai vị Thái hậu không thành công, bởi vì Hoàng thượng cứng rắn cho người đưa các bà đi.
Chờ kiệu liễn của hai vị Thái hậu đi càng lúc càng xa, cho đến lúc không thấy nữa, Tiêu Nghiêu mới thở phào nhẹ nhõm, cả người thần kinh căng thẳng mới hơi hòa hoãn một chút.
"Hoàng thượng, ngài bãi giá đến cung vị Thái hậu nào trước?" Trương Đại tổng quản rất hiểu ý hỏi.
Phải biết rằng hai vị Thái hậu đánh nhau, vậy nhất định phải trấn an, huống hồ lần này Hoàng Thái hậu quả thật bị thiệt, trong tối ngoài sáng cũng không biết bị mấy người hố qua nữa.
Không chỉ chất nữ ruột bị đánh, mà ngay cả chính bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-thanh-tam/1264974/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.