Từ sau đêm mưa ấy, cuộc sống của Yên Hoa như được thêm vào màu sắc mới. Lục Quân phải trở về thành phố A để tiếp tục điều hành tập đoàn... thời gian mỗi tối là lúc hai người hẹn hò nhau qua điện thoại, kể nhau nghe về cuộc sống của nhau.
- Cháu dạo này sao thế ? Bộ đầu đập vào đâu hả ?
Thấy đứa cháu gái suốt ngày lầm lì, thích trả treo tự nhiên vài ngày trở lại đây trở nên biết nghe lời, hay nhìn điện thoại rồi cười nói một mình làm bà Tần lo lắng.
- Cháu... cháu có bị gì đâu ạ ! Bà kì ghê !
Nghe bà nói bản thân mình như thế Yên Hoa tỏ vẻ giận dỗi ôm điện thoại chạy về phòng.
- Ây da... đau quá. Tự nhiên cái tủ này lại ở đây vậy ?
- Đó thế mà bảo không sao !
Do chạy nhanh quá, không nhìn đằng sau có cái tủ lạnh... Yên Hoa va đầu vào cửa tủ, khiến đầu xuất hiện một cục u to.
Vào phòng cô liên tục ngó nhìn điện thoại để chờ cuộc gọi đến từ Lục Quân...nhưng cứ chờ mãi, chờ mãi không thấy ai gọi đến. Cơn buồn ngủ dần chiếm lấy cô và rồi... chìm vào giấc ngủ sâu.
Đến sáng khi giật mình tỉnh giấc Yên Hoa mới nhớ đến chuyện hệ trọng, cô lúng túng tìm điện thoại... cầm điện thoại trên tay khiến cô càng hụt hẫng, chẳng có cuộc gọi nào cả.
- Đúng là đồ vô tâm... chẳng lẽ.... À không đâu mình phải tin tưởng anh ấy. Chắc là bận việc thôi không sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-su-diu-dang-suoi-am-tim-em/2864395/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.