Suốt cả một ngày trông ngóng cuộc gọi từ anh, thế mà giờ khi Lục Quân gọi đến cô lại vô tình mà ngó lơ.
- Nếu thấy bất an thì đi tìm người ta đi
Đột nhiên bà Tần từ ngoài đi vào không gõ cửa làm Yên Hoa giật mình.
- Bà... bà đang nói gì thế ạ ?
- Còn định giấu bà chuyện con với Lục tổng à ?
Thấy đứa cháu gái giả ngơ trước mặt, bà Tần đi đến gõ nhẹ vào đầu cô.
- Sao bà biết ? À không.... làm gì có !
Chuyện bà Tần biết chuyện của cô và Lục Quân cũng không có gì lạ... nhìn tính tình cô thay đổi sau khi gặp anh trở về bà đã ngầm đoán ra. Cộng thêm việc hôm nay Lý Nguyệt đến quán ăn mì sẵn nhiều chuyện đã khiến bà chắc nịch rằng giữa cô và Lục Quân có gì đó không bình thường.
- Tuy có hơi ích kỷ khi nói điều này nhưng nếu có thể... thì cháu hãy giữ chặt cậu ấy. Cả đời bà với bố cháu đã quá cực khổ chỉ mong cháu sau này lấy được ai đó giàu có để khỏe tấm thân.
- Bà... sao bà lại nói thế ?
Sờ đầu đứa cháu bé bỏng, bà Tần nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến rồi thở dài. Cả đời bà đã hy sinh cho chồng, cho con , thời gian đã lấy đi của bà rất nhiều. Tóc bà đã bạc chỉ còn lại vài sợi đen, da cũng đã lão hóa , hai tay đã sần sùi do lao động vất vả.
Nhìn bà ngồi trước mặt Yên Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-su-diu-dang-suoi-am-tim-em/2864393/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.