Lúc trưa còn nói sẽ dành cả ngày hôm nay cho cô, nào ngờ nhận được một cuộc điện thoại Lục Quân đã lái xe đi.
Đang ngồi trong phòng đọc sách thì đột nhiên cửa được mở... bước vào là Như Ninh với gương mặt không mấy dễ chịu. Trên tay cô ta là dụng cụ quét dọn.
- Sao cô vào mà không gõ cửa trước ?
Chẳng để tâm mấy đến cô ta... Yên Hoa tiếp tục đọc sách, hời hợt tra hỏi
- Tại sao tôi phải gõ cửa ? Tưởng mình là chủ ở đây chắc .
Câu nói đầy chua ngoa thốt ra từ chiếc miệng nhỏ trên gương mặt xinh đẹp kia khiến Yên Hoa chỉ biết lắc đầu tiếc nuối cho nhan sắc ấy.
Mượn việc dọn dẹp Như Ninh liên tục đụng chạm, xô đẩy Yên Hoa.... hành động này khiến cô có chút không vui nhìn cô ta.
- Đúng là đồ ăn bám mà còn mặt dày ở lại đây đeo bám cậu chủ
Tay thì đang gắp chăn nhưng miệng cô ta thì liên tục lẩm bẩm mắng chửi Yên Hoa... đã thế còn cố tình nói to để cô có thể nghe được.
Những câu nói không mấy hay thốt ra từ miệng Như Ninh làm cô chỉ biết cười nhẹ lặng nhìn về phía cô ta.
Từ từ tiến lại gần Như Ninh...
- Làm... làm gì thế ?
- Tôi chỉ muốn nghe rõ hơn những gì mà cô nói thôi ?
Sờ lấy mái tóc đen mượt của Như Ninh... Yên Hoa tạch lưỡi tiếc nuối.
- Tóc đẹp thật đấy... nếu nó được gắn trên đầu tôi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-su-diu-dang-suoi-am-tim-em/2864379/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.