Chỉ một câu nhẹ nhàng nhưng khiến xung quanh trầm xuống mấy bậc. Sở Định Long chỉ vừa tỉnh lại, cớ chi bọn họ lại đến sớm như vậy? Hiện tại hắn còn chưa đứng vững, khó lòng mà gặp mặt.
"Hoàng thượng, người cứ nghỉ ngơi truớc đã. Để thần thiếp ra tiếp họ là được rồi..." - Tương Tịch thấy hắn như vậy, liền tấu trình. Chỉ sợ lúc hắn ra gặp sứ giả lại xảy ra chuyện gì thì không yên. Nhưng Sở Định Long khẽ ngước nhìn nàng, rồi quay sang truyền lệnh cho tất cả lui xuống, chỉ để nàng ở lại.
Lúc này Lạc Thái Ngân vẫn còn đang bị câu nói của Vương công công làm cho ngơ ngẩn cả ra. Cái tên Chương Tử Quản này vừa nãy không phải nàng đã bảo hiện tại không thể xin yết kiến sao, hà cớ lại cứng đầu như vậy. Cả hoàng đế này nữa, đang bệnh như vậy thì làm sao tiếp đãi hắn. Nam nhân trong giới vương quyền, thật khiến nàng khó mà hiểu được.
Nghe theo lệnh truyền xuống của Sở Định Long, tất cả mọi người đều lui xuống, chỉ có Tương Tịch ở lại. Thở dài một tiếng, nàng tiến lại gần hắn, không yên tâm mà nói:"Hoàng thượng, long thể của người còn chưa khỏe lại. Ra gặp sứ giả...liệu có ổn không?"
"Nàng cũng hiểu rõ ngoại bang vẫn đang nhòm ngó Sở Nguyên này. Nếu chúng biết trẫm đang gặp chuyện sẽ dẫn đến chuyện gì, ai dám chắc?" - Từng câu từng chữ của Sở Định Long nói ra thập phần khó khăn. Vịnh lấy tay ngọc của nàng, hắn cố gắng đứng vững dậy. Làm hoàng đế, hắn không được cho phép bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566275/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.