" Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện thường tình, nàng là thê tử của bổn đại nhân, chính là phải nghe theo ý của bổn đại nhân." - Gương mặt Ninh Tể tướng đỏ au lên, ánh mặt tràn đầy giận dữ nhìn nữ nhân quỳ bên dưới. Lão nghe nói đệ nhất mỹ nhân trong lòng lão bị ức hiếp, liền không nhịn được đem phu nhân của mình bắt quỳ giữa trời nắng nghe giáo huấn.
Dưới cái nắng gay gắt của mặt trời, Ninh phu nhân quỳ trên sàn đất, hai đầu gối đau nhức khôn nguôi, trên trán chảy xuống những giọt mồ hôi ướt đẫm. Nhưng từ đầu đến cuối, bà chỉ ung dung nhìn lão, thậm chí không chút van xin:" Lão gia muốn có thê thiếp, phận là thê tử nào dám can dự. Nhưng muốn bước chân vào Ninh phủ, chỉ có danh môn quyền quý, chứ không thể nào là phận nữ kỹ thanh lâu thấp hèn. "
Ánh mắt Ninh phu nhân không sợ hãi nhìn thẳng vào Ninh Tể tướng. Mấy chục năm đầu ấp tay gối, có mấy lần được phu quân như lão ôm vào lòng? Thậm chí đứa con gái duy nhất cũng bị lão đem dâng vào cung vua, làm con cờ trong quan trường. Trong người gã nam nhân mà bà gọi là phu quân này, liệu có còn chút nhân tính nào?
" Ây da, lão gia của thiếp ơi, người nghe phu nhân nói vậy, phải hay không nói thiếp và các tỷ muội khác không xứng đáng hầu hạ người." - Một mỹ nhân khác vừa nói vừa rơi lệ, thì bọn nữ nhân khác cũng liền sụt sùi. "Không gì lợi hại bằng giọt lệ mỹ nhân"- Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566248/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.