Bên trong tể tướng phủ ca múa ồn ào náo nhiệt mấy đêm liền. Mặc cho dân đen chết dần chết mòn do đói và bệnh dịch, thì những người ở nơi này lại sống xa hoa đến kinh sợ.
Vũ công thi nhau nhảy múa vòng quanh quan khách, trên người họ là vải lụa thượng hạng và trang sức bằng vàng khiến người khác nhìn đến loá mắt. Các nhạc công tấu lên những điệu nhạc mê hoặc và chúng nô tài cứ châm rượu liên tục. Ngay cả đũa để gắp thức ăn, cũng là làm bằng vàng được chạm khắc đầy tinh xảo.
Những mỹ nữ không ngần ngại choàng tay ôm lấy cổ những viên đại thần đã qua lục tuần, buông lời ong bướm lẳng lơ. Chủ tọa bữa tiệc là Ninh Tể tướng hai tay ôm hai nữ nhân xinh đẹp như ngọc, gương mặt đã ngà ngà men rượu say. Lão gục đầu lên gò đào của một nữ nhân, miệng thì thào, mùi rượu nồng nặc :" Rót...rượu.... Hức.... "
Có vài người gục trên bàn rượu, có vài người đè mỹ nhân lên bàn rượu mà hành lạc. Tất cả tạo thành cảnh tượng dung tục tựa chốn thanh lâu.
Trái ngược hoàn toàn với bên trong nơi này, ngoài cổng phu, bên dưới bậc thềm, con dân nằm la liệt vì đói khát. Có người nắm lấy chân của tên nô bộc gác cổng, cố gắng cầu xin chút bố thí:" Đại nhân.... Người rủ lòng thương... Cho chúng tôi chút cơm thừa... "
"Cơm thừa của ta còn không đủ cho chó ăn, từ khi nào đến phiên lũ ăn mày các ngươi mà xin? " - Vừa nói, tên nô bộc vừa hất chân thật mạnh, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566247/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.