Chương 7: Suy yếu
Sáng ngày thứ hai, Kinh Ngạo Tuyết đã tỉnh dậy, lúc này sắc trời bên ngoài còn u ám, gà trống trong thôn vẫn chưa gáy, nhiều thôn dân còn chìm trong giấc mộng.
Nhưng trong không khí đã thoang thoảng vị cơm, nói cho Kinh Ngạo Tuyết biết, có người còn dậy sớm hơn nàng.
Kinh Ngạo Tuyết xoa mắt rời giường, hôm qua toàn thân nàng đau nhức không ngủ được, lăn qua lăn lại hồi lâu thì bị cơn đau làm tỉnh, cứ vậy trằn trọc cả đêm.
Hiện tại cả người uể oải, đau đớn trong người cũng càng rõ ràng hơn, nàng cảm giác thần kinh của mình đau đến giật nảy lên, cảm giác này thực sự khó nhịn, xem ra phải nhanh lên trấn trên mới được.
Mặc dù người nàng đau nhức muốn ngã xuống, nhưng nét mặt lại không chút biểu hiện yếu ớt nào, nàng hành động như bình thường mặc quần áo đàng hoàng, vào viện lấy nước giếng rửa mặt.
Dọn dẹp xong, nàng chậm rãi đến phòng bếp.
Lúc này, Thẩm Lục Mạn đang bận rộn nhóm bếp, nàng đem gạo cho vào nồi chưng một bên, bên còn lại thì hâm nóng thịt hôm qua đem về.
Kinh Ngạo Tuyết thấy nàng đâu ra đó, chính mình nấu nướng lại khó coi, đi vào không giúp được gì còn làm phiền thêm, liền nói: "ta gọi Liễu Nhi dậy đi ăn cơm."
Thẩm Lục Mạn đang xào rau cũng dừng lại hỏi: "Liễu Nhi cũng phải đi cùng chúng ta lên trấn sao?"
"Dĩ nhiên rồi." Kinh Ngạo Tuyết xoay người đi ra, âm thanh từ đằng xa truyền đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nong-mon-tieu-kieu-the/4366800/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.