Chương 6: Ở chung
Thẩm Lục Mạn biết ở phòng bếp không có gì ăn, nhưng trước khi từ trấn quay về nàng cũng đã mua không ít lương thực.
Nàng rửa sạch nồi cùng chén đũa, rửa rau vo gạo, dự định nấu cháo rau.
Suy nghĩ một chút, nàng lại đập thêm hai cái trứng gà, đánh đều trong chén, thêm chút muối và nước, muốn chưng chút canh gà đơn giản để sẵn cho Liễu Nhi, đợi lúc nàng đói bụng thì lấy ăn.
Nhìn qua hai món ăn cũng rất đơn giản, để trên lò nấu cũng không cần nàng lúc nào cũng trông, nàng cũng không có thời gian rảnh rỗi liền đi quét dọn nhà.
Viện tử này là các nàng mua lúc mới vừa đến làng, hết 500 lượng viện tử vừa rộng lại đẹp, nhưng lại xa với thôn, cho nên căn bản không có giá cao như vậy.
Thế nhưng nàng và Kinh Ngạo Tuyết chưa bao giờ sống cuộc sống nhân gian, đối với trị giá ở đây không hiểu nhiều, cho nên bị gạt hơn phân nửa gia sản.
Chủ yếu đều là Kinh Ngạo Tuyết đi thương lượng, diễn xuất hào phóng cùng tính tình cao ngạo, rất dễ dàng bị coi thành con dê béo để làm thịt.
Trừ cái viện tử không thực dụng ra, còn phải dùng bạc cao hơn giá thị trường gấp hai lần mua 100 mẫu đất.
Vốn dĩ dựa vào tiền cho mướn cũng có thể đủ dùng, thế nhưng Kinh Ngạo Tuyết chỉ biết tiêu pha, thời gian không bao lâu liền đem 100 mẫu đất bán sạch.
Nếu không phải nàng lên núi săn thú đổi bạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nong-mon-tieu-kieu-the/4366799/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.