Ta bị các nàng đưa một phòng trong khách điếm “Các ngươi là ai? Vì cái gì lại bắt ta?” Ta cầm lấy bút viết lên bàn hỏi.
“Rất nhanh ngươi sẽ biết”. Các nàng sửng sốt một lát rồi trả lời ta, sau đó đi ra ngoài.
Nhược Tư, ta rất sợ hãi a ! Ta đem thân thể của chính mình lui cùng một chỗ, ôm lấy hai chân của mình. Mà lúc này Lãnh Nhược Tư ở khách điếm lo lắng không thôi “Huy Hoàng, còn chưa tìm được người của Vụ Nhân sao?”
“Đúng, Hoàng Thượng. Theo ý kiến của thuộc hạ, chỉ sợ nàng đã dấu người đi rồi”. Huy Hoàng nói ra ý nghĩ của chính mình.
“Vậy phải làm sao bây giờ? Thân thể Triệt hiện tại suy yếu như vậy, làm sao chịu nổi bọn họ ngược đãi a !” Mộ Dung Vân khóc nói.
“Hoàng Thượng, phái quan binh đi tìm không phải tốt hơn sao?” Kỷ Lăng vui vẻ nói.
“Không được, vạn nhất nàng ‘chó cùng rứt giậu’ mà làm bị thương Triệt Nhi thì làm sao?” Lãnh Nhược Tư phủ quyết.
“Hoàng Thượng, chúng ta có thể phái người ám tra a !” Duẫn Dung đề nghị.
“Ân, đó là một ý kiến hay”. Lăng Vân đồng ý gật gật đầu.
“Hảo, trẫm phái người đi làm”. Lãnh Nhược Tư vội vàng đi ra ngoài.
Sau đó Lãnh Nhược Tư phái rất nhiều binh quan tìm Vụ Nhân “Cung chủ, Hoàng Thượng phái một số đông nhân mã tìm ngài”
“Ta biết. Hừ ! Vì Mộ Dung Triệt, hắn thật đúng là tốn không ít tâm tư a ! Ta có điểm nào kém hắn chứ?”. Huống chi hắn lại là một tên câm điếc chứ? Vụ Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nam-hau/1586933/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.