Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89
Chương sau
Bọn họ mua thuốc về “Hoàng Thượng, thần có chuyện muốn báo với ngài” Duẫn Dung vội vàng tiến vào. “Nhỏ giọng chút. Triệt Nhi vừa mới ngủ, đừng đánh thức hắn!” Lãnh Nhược Tư đặt ta nằm thẳng. “Tiểu Hương, phiền ngươi ở lại chiếu cố hoàng hậu. Hoàng Thượng cùng mọi người mời theo ta ra ngoài” Duẫn Dung nghiêm túc nói. Mọi người nghi hoặc theo hắn đi ra “Duẫn Dung, chuyện gì nghiêm trọng như vậy?” “Hoàng Thượng, thần vừa rồi ra ngoài mua thuốc tài thấy Vụ Nhân xuất hiện ở nơi này” “Thật không? Vậy thì sao?” Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn hắn. “Hoàng Thượng ngài nghĩ chuyện này không phải quá trùng hợp sao ?” “Ý của ngươi là trong khoảng thời gian này, tất cả mọi chuyện đều do nàng làm?” Lãnh Nhược Tư phân tích nói. “Cũng không phải không có khả năng a !” Duẫn Dung gật gật đầu. “Đáng giận ! Mà Vụ Nhân kia cũng thật kỳ quái ! Nàng muốn tìm người tính sổ thì tìm Hoàng Thượng ngài a ! Như thế nào lại tìm hoàng hậu chứ?” Hạo Nhiên khó hiểu cực kỳ. “Kia còn không đơn giản. Lòng của phụ nữ các ngươi có nghĩ cũng không ra ” Duẫn tuyết thở dài không thôi. “Cái kia……. Các ngươi nói nửa ngày chúng ta vẫn nghe không hiểu!” Mộ Dung Vân nói. “Nói đơn giản chính là Vụ Nhân từng cùng vị Hoàng Thượng phong lưu này của chúng ta qua lại. Chỉ là sau đó Hoàng Thượng không thích nàng, nàng một mạch ly khai hoàng cung, hiện tại lại mạc danh kỳ diệu xuất hiện ở nơi này” Duẫn Tuyết cười cười giải thích. “Nhưng việc kia thì cùng chúng ta có quan hệ gì?” Kỷ Tư Vũ còn không hiểu rõ ràng. “Ca, ngươi đúng là ngốc a ! Ngươi ngẫm lại xem, Vụ Nhân bị Hoàng Thượng ném, nàng có thể cam tâm sao?” Kỷ Lăng thay hắn giải đáp nghi hoặc. “Nhưng nàng không cam lòng thì sao?” Vũ Liệt vẫn không hiểu được. “Nếu nàng không cam lòng, khẳng định sẽ trở về tìm Hoàng Thượng trả thù a!” Lời Liễu Linh vừa thốt ra thì làm sáng tỏ mọi chân tướng. “Trẫm không rõ. Nếu nàng muốn trả thù hẳn là tìm trẫm mới đúng, vì cái gì lại thương tổn Triệt Nhi?” Lãnh Nhược Tư chau mày. “Cho nên ta mới nói tâm nữ nhân các ngươi nam nhân sẽ không hiểu được”. Duẫn Tuyết lắc đầu. “Lời này có ý gì?” Lăng Vân khó hiểu nhìn nàng. “Kỳ thật trả thù một người không nhất định phải giết hắn chết. Phải làm cho hắn nếm trải tư vị thống khổ. Nói cách khác, ta phỏng chừng Vụ Nhân còn chưa quên Hoàng Thượng ngài đâu ! Nàng chỉ sợ là muốn trừ bỏ tình địch lớn là Tiểu Triệt Triệt”. Duẫn Tuyết nói một trận đầy huyết. “Trẫm sẽ không để nàng thực hiện được chuyện đó”. Hắn tuyệt đối sẽ không để nàng thương tổn Triệt Nhi . “Nan a ! Nữ nhân trả thù, tâm ghen tị sẽ rất đáng sợ, rất khó đối phó a !” Tiểu Lan lo lắng nói. Lúc này Huy Hoàng trở lại, “Huy Hoàng thế nào rồi?” “Đúng như Vương gia sở liệu. Vụ Nhân lần này không phải ngẫu nhiên đến, thuộc hạ theo dõi nàng đến một khách điếm thì phát hiện nàng cùng một nữ nhân không rõ lai lịch tranh cãi dữ dội khiến thuộc hạ thấy việc này thật là kỳ quái” “Thật sao? Như vậy huynh đệ các ngươi khi trẫm không ở có ở đây phải hảo hảo bảo hộ Triệt Nhi”. Lãnh Nhược Tư dặn dò bọn họ. “Dạ, Hoàng Thượng” Mà lúc này ở khách điếm tranh cãi ầm ĩ cũng không chấm dứt, “Ngươi vì cái gì không nghe lời ta mà chạy đến đây, vạn nhất bị người phát hiện thì làm sao?” Nữ tử che mặt giận dữ nói. “Ta vì cái gì phải nghe lời ngươi ? Ngươi cũng không phải người của ta? Nói sau bị phát hiện cũng không có gì, thuộc hạ của ta chết không ít người, Nếu cứ theo lời ngươi nói mà làm chỉ sợ người của ta chết sạch cũng giết không được Mộ Dung Triệt” Vụ Nhân bất mãn nhìn nàng. “Được rồi, chúng ta đừng cãi nữa. Ngươi không phải muốn nhanh giết chết Mộ Dung Triệt sao? Ta có một biện pháp” Nữ tử che mặt âm hiểm cười nói. Bạn đang âBiá»n pháp gì?â Nữ tá» che mặt thấp giá»ng nói nhá» vá»i nà ng. âHảo cứ là m như váºy Äi, bất quá ta muá»n mượn mưá»i ngưá»i cá»§a ngươiâ âKhông thà nh vấn Äá»â. Nữ tá» che mặt má»t tiếng Äáp ứng. Má»t há»i âm mưu sắp bắt Äầu. Và i ngà y sauâ¦â¦.. âTriá»t Nhi trẫm cùng bá»n há» ra ngoà i bà n bạc chút chuyá»n. Hảo hảo á» khách Äiếm nghá» ngÆ¡i, không ÄÆ°á»£c chạy loạn nga !â Lãnh Nhược Tư dặn dò ta. Ta gáºt gáºt Äầu. âÄÆ°á»£c rá»i, ngươi yên tâm Äi Äi ! Còn có ta á» Äây mà !â Má» Dung Vân chá»u không ná»i trợn mắt lên tiếng. ChÃnh vì có ngươi á» lại cạnh hắn ta má»i lo lắng? Lãnh Nhược Tư phi thưá»ng lo lắng cùng Duẫn Dung, bá»n BÄng Äi ra ngoà i âTriá»t, Äến ca ca ôm má»t cáiâ. Ta không phản Äá»i, Má» Dung Vân vui vẻ ôm lấy. LÄng Vân xem mà Äen, ta Äẩy hắn ra rá»i viết lên giấy: âCa, lão công ngươi sinh khà tá»i sắp phát Äiên rá»i!â Má» Dung Vân nhìn hắn má»t cái rá»i nói: âÄừng ÄỠý hắnâ Lúc nà y rất nhiá»u nữ tá» cầm kiếm vá»t và o âMá» Dung Triá»t, Äi theo chúng ta !â âChá» bằng các ngươi sao?â Má» Dung Vân cả giáºn nói. Ca ca láºp tức cùng các nà ng bắt Äầu giao Äấu. Nhưng ta phát hiá»n cà ng ngà y cà ng nhiá»u ngưá»i tiến và o âVân, như váºy là không ÄÆ°á»£c. Chá» bằng và i ngưá»i chúng ta thì không thá» ngÄn há» ÄÆ°á»£câ LÄng Vân hô to. âÄúng váºy ! Ngà i mang hoà ng háºu Äi trưá»c Äiâ. Hạo Nhiên vá»i và ng tiếp miá»ng. Má» Dung Vân gáºt gáºt Äầu. Trong khi bá»n Huy Hoà ng ngÄn cản bá»n ngưá»i Äó thì Má» Dung Vân lôi ta chạy ra ngoà i. Chúng ta còn chưa Äi ÄÆ°á»£c và i bưá»c thì có ngưá»i vá»t lại ngÄn cản chúng ta, Má» Dung Vân cùng bá»n há» Äánh, nhưng các nà ng ngưá»i Äông thế mạnh nên rất nhanh Má» Dung Vân liá»n bá» há» vây lấy. Những ngưá»i khác hưá»ng ta mà Äến, ta bá» dá»a nên liên tục lui vá» phÃa sau, Cầu Cầu che phÃa trưá»c ta, hung ác nhìn chằm chằm các nà ng, các nà ng hiá»n nhiên Äá»i Cầu Cầu có Äiá»u kiêng ká», ta vừa yên tâm chợt nghe thấy các nà ng nói: âChúng ta từ phÃa trên bay qua bắt hắnâ Những ngưá»i khác gáºt gáºt Äầu. Các nà ng dùng khinh công bay qua bắt ta rá»i nhanh chóng bay ra ngoà i âVương giaâ¦â¦â Tiá»u Hương hô to. Bá»n Má» Dung Vân vá»i và ng Äuá»i theo, nhưng các nà ng Äá»ng loạt tấn công há» há» khiến cho bá»n há» không thá» Äuá»i theo. Chá» ta hoà n toà n biến mất trong tầm mắt bá»n há», các nà ng má»i bá» chạy, Má» Dung Vân ngá»a mặt lên trá»i hô to: âTriá»tâ¦â¦â LÄng Vân chạy nhanh ôm lấy hắn an á»§i: âChúng ta nhất Äá»nh sẽ tìm ÄÆ°á»£c hắn, hắn sẽ không có viá»c gìâ Lúc nà y Má» Dung Vân Äã muá»n nghe không và o bất kì thứ gì. Äúng lúc bá»n Lãnh Nhược Tư trá» lại, thấy Äám ngưá»i Má» Dung Vân há»n bay phách lạc khẩn trương há»i: âLà m sao váºy?â âHoà ng Thượng, Vương gia bá» bắt Äi rá»iâ. Tiá»u Hương khóc không thôi. âNhư thế nà o lại xảy ra chuyá»n nà y?â Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn bá»n há». âHoà ng Thượng là tháºt. Các ngươi vừa Äi không lâu, liá»n có rất nhiá»u nữ tá» xông và o bắt Vương gia Äiâ. Tiá»u Hương khóc giải thÃch. âHoà ng Thượng, chá» sợ là Vụ Nhân là mâ. Duẫn Dung láºp tức liên tưá»ng Äến nà ng. Vụ Nhân chết tiá»t ! Nếu nà ng dám là m chuyá»n gì tá»n hại Triá»t Nhi, hắn nhất Äá»nh sẽ giết nà ng. Tháºt không nghÄ© tá»i nà ng có can Äảm lá»n như váºy, dám ngay ban ngà y mà cưá»p ngưá»i? Lãnh Nhược Tư gân xanh ứa ra khắp mặt. Triá»t Nhi, ngươi Äợi trẫm, trẫm nhất Äá»nh sẽ cứu ngươi, nhất Äá»nh â¦
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89
Chương sau