Lôi Thừa Vũ bước vào trong điện, thấy nàng cuộn tròn trong chăn, vẻ như đã ngủ.
Hắn sai người kê thư án ,thắp thêm một ngọn đèn, ngồi trầm lặng đọc sách.
Ninh Nhược Đình nghe tiếng hắn vào, tim đập thình thịch, vô cùng căng thẳng.
Nghe ngóng một lúc, lại không thấy có động tĩnh gì.
Nàng nâng người lên một chút, he hé mắt nhìn.
Đúng lúc ấy bắt được ánh mắt của hắn đang nhìn nàng, Ninh Nhược Đình hoảng hốt nằm xuống, nhắm mắt lại như cũ.
Hắn nhè nhẹ cười, trầm giọng nói " Không cần đóng kịch, trẫm biết nàng chưa ngủ.
Biết làm thế nào đây? Không thể giả vờ tiếp được.
Nàng mở mắt ra, vén chăn bước xuống giường, nhìn nhìn xuống y phục bên trong mỏng tanh, đem bao nhiêu đường cong mỹ miều đều phô bày, nàng kéo chăn choàng lên người.
" Hoàng thượng..."
Hắn ngẩng đầu nhìn nàng, ý chờ nàng nói tiếp.
Ninh Nhược Đình ngập ngừng, giọng nói mềm nhẹ như nước " Tại sao đêm đó hoàng thượng...người lại mặc trang phục Ngự thiện phòng?
Ý nàng muốn nói chuyện ở Ngự uyển.
" Trẫm mặc hoàng bào, đi dạo trong cung tới đâu nghe tung hô hành lễ đến đó, còn có thể tự do tự tại hay sao?"
Nàng gật gật tỏ ý đã hiểu, lại hỏi " Tại sao hoàng thượng lại để tiểu nữ làm quý phi?"
Hắn nheo mắt " Biết rõ mình là quý phi của trẫm? Vậy phải xưng hô thế nào?"
Nàng ngơ ngẩn một chút, liền sửa miệng " Tại sao hoàng thượng để... thần thiếp làm quý phi?" Ninh Nhược Đình đối với cách xưng hô này ngượng ngùng, hai má trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-my-hau/172894/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.