“Nhược Đình, chuẩn bị xong chưa?” Giọng nói trong trẻo tinh nghịch, mang theo thân thiết vang lên.
“Được rồi được rồi, có phải đi du lịch đâu, chỉ cần mang một ít đồ thôi mà.” Cô gái nghe tiếng gọi vui vẻ đáp lại.
“Sướng thật đấy, sinh viên ưu tú lần này cả khoa được chọn có bốn người, lại còn đích thân chủ nhiệm khoa dẫn đi nữa.”
Ninh Nhược Đình không giấu được mong đợi, phấn khích nói:
” Nghe nói hầm mộ đó mới phát hiện, xác định là của Khang triều một ngànnăm trước, sắp tới mới tiến hành khai quật.” Cô vừa nói, vừa thay pinmới cho đèn pin, nhét vào ba lô.
Khánh Huyền ngồi phịch xuống đất bên cạnh Nhược Đình ” Bà cô của tôi ơi, cô định mãi làm bạn với cổ vậthay sao, tuổi xuân không kéo dài đâu! Người theo đuổi cô xếp hàng dàihết con đường tơ lụa đấy!”
“Mặc kệ họ.”
“Mày đúng là đầu đất.” Khánh Huyền đưa tay nhéo đôi má mịn màng của Nhược Đình.
“Đau tao!” Cô cau có xoa xoa đôi má đỏ hồng.
“Nói chuyện với mày phát bực, tao về đây.”
“Không tiễn!”
“Cái con này!”
Mẹ Lan tất tả từ trong bếp chạy ra ” Huyền, con không ở lại ăn cơm à?”
“Mẹ Lan ạ, hôm nay nhà con có khách, con phải về thôi.”
“Được rồi, hôm nào rảnh phải ở lại ăn cơm.”
“Mẹ yên tâm, mẹ nấu ăn ngon như vậy, lần sau mẹ có đuổi con cũng ở đây ăn chực.” Khánh Huyền vui vẻ cười.
Ăn cơm xong, Ninh Nhược Đình ngồi ôm laptop lướt web, nhìn đồng hồ mười một giờ đêm mới đi ngủ.
Sáng hôm sau, năm giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-my-hau/172884/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.