Sáng hôm sau, tan triều từ rất lâu, nàng vẫn không thấy Lôi Thừa Vũ tới.
Ninh Nhược Đình biết hắn giận nàng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nàng vẫn không thấy mình làm gì sai.
Nàng buồn bực tới Ngự uyển, lại thấy hắn ngồi trong một tiểu đình không xa, ung dung thưởng trà.
Lôi Thừa Vũ ngẩng lên, tầm mắt rơi đúng vào thân ảnh quen thuộc.
Hắn chỉ liếc qua, lại vờ như không thấy nàng.
Trong lòng Ninh Nhược Đình chùng xuống.Hắn thế mà lại coi nàng như không khí!
Nàng bực bội vô cùng, chuyện tối qua người nên tức giận là nàng mới đúng, sao hắn lại ở đây nổi nóng cái gì?
" Hoàng thượng!"
Ninh Nhược Đình nhún người xuống một chút, hắn vẫn như cũ lờ nàng đi. Nam nhân này, có lúc cư xử như trẻ con!
" Hoàng thượng, người giận ta sao?"
Hắn miễn cưỡng mở miệng:" Sao ta có thể giận phúc tinh được?"
Còn ngoan cố nói không.
" Nếu không. tại sao người lại lạnh nhạt với ta, vờ như không thấy ta?" Giọng nói nàng đã trở thành cao giọng chất vấn hắn.
Tiểu Thanh và Lý Đằng đứng bên ngoài trong tíc tắc trao đổi ánh mắt, không xong rồi!
Lôi Thừa Vũ cũng vì lời này mà mất bình tĩnh" Không phải quý phi nói chúng ta không phải phu thê hay sao? Vậy tại sao ta phải quan tâm nàng?"
" Hoàng thượng cũng đã nói ta là phúc tinh! Từ bao giờ thực sự trở thành thê tử của người?" Nàng cũng không chịu thua, lớn tiếng lại với hắn.
" Ta đối với nàng như vậy, nàng còn không hiểu..." Mấy lời sau định nói lại nuốt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-my-hau/1633178/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.