"Cung thỉnh hoàng huynh." - "Thỉnh an hoàng thượng, nương nương."
Tiếu Hàn cùng Hoàng Ái Ngữ Thanh hành lễ trước mặt Trầm Duật đang tỏ ra nghiêm nghị, nén đau thương bị nữ nhân không sợ chết bên cạnh gây ra.
Hắn thầm nhủ, vì đại công phải nhẫn nhịn ả nữ nhân mang cái tên Cự Linh Nguyệt bên cạnh.
Đôi đồng tử Trầm Duật thoạt như trầm tĩnh, lặn sóng, nhưng lại không hiểu sao sâu thăm thẳm thứ gì. Hắn giống như đang tìm thứ gì đó ở Tiếu Hàn. Con ngươi như đặt trên điểm nhìn của Tiếu Hàn, khiến hắn trở nên gượng gạo, muốn tiến không được thoái lại không xong.
"Hoàng đệ, ngủ ngon?" - Ngữ điệu Trầm Duật xem ra rất bình thường, nhưng lại muốn nhấn nhá gì đó rất bất thường.
"Tạ lời thăm hỏi của hoàng huynh, ta và ái phi mộng rất đẹp." - Tiếu Hàn nheo mắt thành đường chỉ, tỏ ý hắn và nàng thật đã (không) động phòng.
"Ổ? Đệ đã thăm hoàng nương chưa? Cũng nên để Ngữ Thanh muội muội thăm nải nải một chút chứ nhỉ? " - Trầm Duật như con cáo gian manh nắm lấy thóp của "đệ đệ", cố tình dùng lực kéo Bạch Anh áp gần hơn vào vòm ngực mình. Mặc cho nàng vùng vẫy, cắn vào bàn tay mình, hắn vẫn an tĩnh như nước, còn có chút nhu tình khiến Tiếu Hàn cảm thấy tim mình đang nghẹt thở.
"Ta và vương gia đã đến vấn an nải nải rồi, hoàng thượng, nải nải có nhờ ta bảo ngài cùng sang dùng bữa với người. Ngài không bận xin ghé thăm nải nải, ta cũng hy vọng có dịp được cùng ăn cơm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-mi-phi/26043/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.