Edit: tart_trung
Hôm nay, ta sao có thể để ngươi như ý chứ? Nàng vừa vặn mượn cơ hội này khiến Hạ Tuyết phải đấu với Hiên Viên Lam Nghiên, cho dù nàng ta thắng hay bại, nhất định cũng sẽ là cái đinh trong mắt vị công chúa này.
“Nhiếp chính Vương Phi đang xem thường Vũ nhi sao?” Nước mắt lượn quanh hốc mắt Hạ Tuyết, bộ dáng đáng thương thật khiến người ta vô cùng đau lòng, cũng khiến người ta cảm thấy hành vi cử chỉ của Tử Lạc Vũ rất vô lễ.
Tử Lạc Vũ thật vô cùng chán ghét Hạ Tuyết, thiếu nữ này nếu là ái phi của Úy Trì Nhạc, không phải nên tự xưng là bản cung sao? Vì sao ở trước mặt nhiều người như vậy còn muốn xưng nhũ danh? Khiến nàng nghe liền không thoải mái.
“Việc này không liên quan tới xem thường hay coi trọng, so với ngươi, ta càng muốn tỷ thí với Vân Lam công chúa hơn?” Tử Lạc Vũ nói lại một câu, cũng mặc kệ sắc mặt khó coi của Hạ Tuyết, gương mặt nhỏ của nàng chuyển tầm nhìn qua Vân Lam, cười cười nói: “Sớm đã nghe cung nữ nói Vân Lam Công chúa là người thiện lương, cử chỉ hào phòng, là vị công chúa hiền lành, hôm nay gặp mặt quả nhiên là thật, không biết ta có thể có may mắn được tỷ thí với Vân Lam công chúa không, lần tỷ thí này cho dù kết quả thế nào, ta cũng chỉ coi như cùng Vân Lam công chúa kết giao tình tỷ muội, công chúa thấy thế nào?”
Mấy đại thần vừa rồi còn nhìn Tử Lạc Vũ vô lễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-manh-phi/1984173/chuong-121-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.