Edit: Skye
Đầu thu, mỗi năm một lần, cuộc săn bắn của Hoàng gia sẽ bắt đầu mở màn.
Hoàng tử, thế tử cùng nhóm võ tướng tham gia lần này đã vững vàng trênyên ngựa, uy phong lẫm liệt, tư thế hiên ngang, đi từ từ ra khỏi cửacung.
Ngồi trên long tọa là Lão Hoàng đế năm mươi tuổi đời, long bào màu vàngmặc trên người Lão Hoàng đế rộng thùng thình, không giống năm mươi màgiống sáu mươi hơn, nếp nhăn trên mặt nghẹn chặt vào nhau, một mực tứcgiận mà không phát tác ra được, rồi giọng nói the thé của thái giám vang lên: “Nhiếp chính vương đến”, ánh mắt đục ngầu của Lão Hoàng đế chợtlóe sáng, khuôn mặt già nua theo năm tháng hiện lên ý cười, cơn giận vừa rồi như ảo giác, coi như chưa từng có.
Một chiếc xe ngựa chạm khắc lộng lẫy từ xa đi tới, sau khi xe ngựa dừnglại ổn định, một thiếu nữ áo trắng khuôn mặt thanh tú tinh xảo vừa nhấcchân, liền nhảy xuống từ vị trí đánh ngựa, ánh mắt si mê của Hoàng tửcùng các vị võ tướng, nàng xem như từng thấy, thong dong đi đến cuối xe, ngón tay xinh đẹp kéo ra màn che bằng tơ vàng ngọc thạch.
”Gia, đã đến.” Thanh âm tuyệt mỹ êm tai so với tiểu mỹ nhân hát xướngcòn tuyệt hơn vài phần, vài phần tâm tư của các đệ tử quý tộc đối vớinàng cơ hồ đã khó lòng kìm được nếu nàng không phải là tỳ nữ của vịNhiếp Chính vương kia.
Bên trong xe ngựa, một nam nhân ngồi ngay ngắn yên lặng, ngón tay đặt ởtrên tay vịn bạch ngọc nhẹ gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-manh-phi/1983896/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.