Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127
Chương sau
Hoàng cung đâu phải là nơi mà ai muốn vào cũng được. Huống hồ gì lính gác ngày đêm thay nhau tuần tra, muốn lọt qua là chuyện khó còn hơn lên trời. Nàng đâu phải là đứa trẻ lên ba. Dễ dàng để hắn qua mắt như vậy. “A Việt, chàng là Cơ Việt Y có đúng không?” Một câu nói hoàn toàn xác thực thân phận của nam nhân trước mặt. Bởi vì nàng thấy bàn tay hắn run lên, hơi thở trở nên trầm trọng. “Chàng đúng thật là Cơ Việt Y?” Cơ Việt Y. Chính là anh trai song sinh với Cơ Dục Hiên. Cũng là tiên thái tử sớm đã mất đi. Nay hắn xuất hiện ở đây, năm lần bảy lượt đối đầu với Cơ Dục Hiên. Chỉ có một lý do duy nhất chính là muốn dành lại ngôi vị. E rằng sắp tới Triều Quốc sẽ có một trận chiến xảy ra. “Chàng đi đi. Cơ Dục Hiên sẽ giết chàng đấy.” Nàng vươn tay đẩy hắn ra. Nhưng lại bị bàn tay của hắn nắm chặt lại. “Ta đúng là Cơ Việt Y. Ta đúng là về để giành lại ngôi vị. Hơn nữa, còn muốn trả thù những chuyện trước đây. Nàng có biết vì sao hai năm qua ta đột nhiên biến mất không?” “Chàng có ý gì?” Nàng híp mắt, hy vọng không giống như những gì mình đang nghĩ trong đầu. Cơ Việt Y lúc này hít một hơi, buông nàng ra rồi ngồi xuống chỗ nàng vừa ngồi, bình tĩnh từ từ nói như đang kể lại một câu chuyện không phải của hắn. “Hai năm trước Cơ Dục Hiên trở về, ta liền bị sát hại. nàng còn không hiểu lý do là gì sao? Thực ra từ nhỏ hắn không phải lên núi để rèn luyện, mà là bị mẫu hậu vứt bỏ. Có một lời tiên đoán rằng hắn sẽ gây tai họa, làm hại đến vương quyền của mẫu hậu nên lúc sinh ra, mẫu hậu đã vứt bỏ hắn. Hắn ấm ức, quay trở lại để báo thù. Ta chính là mục tiêu đầu tiên. Nàng đã hiểu chưa?” Nàng hoảng sợ lùi lại hai bước. Nàng cứ nghĩ trên đời này nàng đã đủ bất hạnh lắm rồi. Vậy mà không ngờ so với nàng, hắn còn bất hạnh gấp bội. Nhưng bất hạnh không có nghĩ là cho phép bản thân mình được tàn nhẫn. Hắn tàn nhẫn độc ác đến mức có thể giết hại anh trai sinh đôi để cướp ngôi. Chuyện này nàng chưa từng nghĩ có thể xảy ra tàn khốc như vậy. Trái tim nàng dâng lên mỗi cỗ nóng rực. Nàng giả mạo là đã sai. Hắn còn sai hơn cả Nàng. Hai người hắn và nàng đã đi đến bước vạn kiếp bất phục. “Chàng có thể buông tay không? Chàng đừng làm hại A Hiên.” Cơ Việt Y sắc bén nhìn nàng. Hắn đứng dậy, từng bước tiến tới chỗ nàng. Hắn càng tiến, nàng càng lùi. Cho tới khi lưng nàng dán chặt vào tường. Hắn mới dừng lại, hỏi: “Nàng yêu hắn?” Nàng không có phủ nhận, gật đầu: “Trước kia ta từng nghĩ ta yêu chàng. Nhưng thực chất chỉ là chàng đem lại cho ta niềm vui, ta vì vậy mà cảm nắng chàng. Còn người ta chân chân chính chính yêu là A Hiên. Là Cơ Dục Hiên, em song sinh của chàng.” “Nàng thật thiên vị. Hắn có cái gì hơn ta? Vì sao cứ phải là hắn.” “Chàng ấy có thể thua kém chàng, có thể bất hạnh hơn càng. ||||| Truyện đề cử: Độc Gia Sủng Thê ||||| Nhưng chàng ấy là chàng ấy. Chàng ấy là Cơ Dục Hiên mà ta yêu.” Lúc nàng nói, ánh mắt của nàng sáng rực lên. Chỉ cần nghĩ tới hắn, lòng nàng không thể kìm nén được mà vui sướng. Cơ Việt Y nhếch môi, mang theo đau thương nắm chặt lấy cô tay nàng, gắt lên: “Nàng đang ở trong tay ta. Nàng không sợ ta sẽ làm gì nàng sao?” Hắn nắm cổ tay nàng rất chặt. Chặt đến mức máu không lưu thông được khiến bàn tay trắng bệch lên. Chặt đến mức khiến nàng đau đớn nhíu mày lại. Tuy vậy nàng vẫn mỉm cười nói: “Chàng sẽ không làm vậy đâu.” “Vì sao nàng tin tưởng ta đến vậy?” “Ta hiểu chàng. Chàng sẽ không làm như vậy.” Qủa thực hắn không làm gì tiếp theo nữa. Hắn buông tay nàng ra, cầm lấy thịt xườn nướng rơi dưới đất, phủi phủi đi lớp bẩn ở trên, căn một miếng. Miếng còn lại thì đưa cho nàng. “Nàng ăn đi. Ăn còn có sức chạy trốn. Ta có thể không làm gì nàng. Nhưng ta sẽ không đưa nàng trở về bên hắn đâu.” Nàng lại cười, nhận lấy miếng thịt trên tay hắn. Thực ra nàng cũng rất đói rồi! (*) Hôm qua au mải mê ham chơi nên quên đăng chap mới mất. Hôm nay đăng bù 4 chap nhé! Đừng quên nhấn like, theo dõi, bỏ phiếu để tạo động lực cho au cố gắng end truyện và tiếp tục hoàn thành những dự án sắp tới.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127
Chương sau