Ba ngày thấm thoát trôi qua, Cơ Dục Hiên như ngồi trên đống lửa, không một giây phút nào thôi lo lắng.
Nhưng vẫn chỉ có thể giả vờ như ung dung tự tại ngồi chờ ở Đông Cung.
Tư Mã Duệ Tịch còn chạy trốn ở ngoài thêm một ngày nào, nguy hiểm sẽ đeo bám nàng một ngày đó.
Vì thế, việc cấp bách nhất là phải tìm cho bằng được nàng.
Cơ Dục Hiên quay đầu, bức tranh vẽ nàng treo lủng lẳng trên tường.
Nàng mặc một bộ y phục trắng tinh khiết, nở nụ cười lộ ra hai cái má lúm đồng tiền xinh đẹp.
Không biết nàng bây giờ thế nào? Có sống tốt không? Có ăn no không?Có gặp phải người xấu không?
Càng nghĩ, trong lòng lại càng nôn nao khó chịu.
“Điện hạ.”
Cơ Dục Hiên ngước mặt, Phong Huyền chạy từ bên ngoài vào.
Hơi thở không đều đặn gọi một tiếng.
“Đã tìm được người rồi sao?” Ánh mắt Cơ Dục Hiên sáng rực bắn về phía hắn.
Ba ngày qua, bề ngoài hắn tỏ ra trầm ổn.
Nhưng bên trong lúc nào cũng lo lắng, hết sai Khuyết Đàn đến sai Phong Huyền đi tìm tung tích của nàng.
Nhưng giống như nàng đã bốc hơi khỏi thế gian này.
Cho dù hắn có tìm như thế nào vẫn không thấy.
Phong Huyền lắc đầu, bộ dạng lạnh lùng trước sau như một.
“Không tìm thấy.
Nhưng mà thuộc hạ đã phát hiện ra một chuyện khác.”
“Nói đi.”
Phong Huyền cẩn thận nhìn trước ngó sau, sau đó khé vào tai Cơ Dục Hiên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490165/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.