“Tiểu Tịch, là ta, nàng sao vậy? Sao lại thế này?” Cơ Dục Hiên cau mày nắm lấy bàn tay của nàng.
Hơi thở loạn nhịp mang theo sát khí gào lên: “Truyền thái y.”
“Đã gọi rồi.
Thái y đang tới thưa điện hạ.” Phong Huyền lạnh nhạt đứng bên cạnh.
Ngay sau đó không lâu, thái y liền tới.
Nhìn thấy Cơ Dục Hiên sát khí đằng đằng, ông ta không rét mà run vội vội vàng vàng chạy tới bắt mạch.
“Nàng ấy thế nào? Nàng ấy là bị cái gì? Vì sao lại thành như vậy?” Cơ Dục Hiên lạnh lùng hỏi.
Tuy vậy, ánh mắt vẫn không rời khỏi nàng cho dù là nửa giây.
Thái y sau khi xem xét xong, cả người hứng khởi đứng dậy, khom người bẩm báo: “Bẩm thái tử điện hạ, thái tử phi đã mang hoàng tôn.
Vì bị va chạm nên mới động thai.
Cũng may động không mạnh, chỉ cần tĩnh dưỡng lại là tốt rồi.”
Đùng…
Tâm Cơ Dục Hiên chấn động một hồi.
Thái y vừa nói nàng đã mang hoàng tôn.
Là nói nàng có thai.
Con của nàng và hắn.
Trái tim hắn đập mạnh lên từng hồi.
Lúc này lại không biết nên làm gì, nên nói cái gì.
Cứ như vậy lặng im hết nhìn mặt nàng rồi lại nhìn sang cái bụng bằng phẳng của nàng.
Hắn đưa tay lên sờ bụng nàng.
Nơi này đang mang con của hắn.
Là kết tinh tình yêu của hắn và nàng.
Thật kỳ diệu.
“Nàng có nghe thấy không? Đây là hài tử của chúng ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490138/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.