Tư Mã Duệ Tịch nhíu mày nhìn nữ tử xinh đẹp trước mặt.
Nàng ta mặc y phục thiết kế tinh xảo, tóc búi cao gọn gàng, cả khuôn mặt thoát ra loại nhẹ nhàng thư thái, khiến người ta không nhịn được mà trầm luân vào.
So với Tư Mã Duệ Tịch suốt một tháng bỏ ăn bỏ uống trở nên gầy gò, nàng ta quả thực là xinh đẹp tựa tiên nữ giáng trần.
Tư Mã Duệ Tịch hờ hững nhìn qua Minh Uyển, ý muốn hỏi nàng ta là ai.
Nhưng Minh Uyển chưa kịp trả lời thì nàng ta đã mỉm cười chào hỏi trước.
“Bái kiến tỷ tỷ, muội là Hàn Lĩnh Chi ở điện Phát Xuyên.”
Hàn Lĩnh Chi.
Hình như nàng đã có nghe qua.
Chính là vị thê thiếp Cơ Dục Hiên mới nạp không lâu, đức phi.
Hàn Lĩnh Chi có bối cảnh không hề nhỏ.
Phụ thân của nàng ta chính là hình bộ thượng thư đương nhiệm, Hàn Thất.
Trước đây, nàng đã từng gặp qua nàng ta ở buổi tiệc gặp mặt cuối năm.
Nàng ta đi cùng mẫu thân tới chúc tết nàng.
Lúc đó, nàng ta chỉ là nữ tử yếu đuối e lệ, luôn đứng sau mẫu thân không dám nói một lời nào.
Ngay cả nhìn nàng, nàng ta cũng chỉ dám lén liếc mắt.
Bây giờ nàng ta là chính phi của Cơ Dục Hiên, ngược lại đã có chút mùi vị của sự kiêu ngạo.
Ở trước mặt nàng tỏ ra uy nghi, cao cao tại thượng.
Hàn Lĩnh Chi này không hề đơn giản thuần khiết như vẻ bề ngoài.
Một câu chào hỏi của nàng đã thể hiện rõ.
Điện Phát Xuyên chính là tẩm cung xa hoa nhất.
Kẻ được ban ở điện Phát Xuyên chẳng quý thì cũng sang, chắc chắn rất được sủng ái.
“Tỷ tỷ, thứ lỗi cho muội bây giờ mới ghé thăm.
Cũng tại vì bệ hạ không cho phép nên muội…”
“Hàn đức phi không cần khách khí.
Ở đây tồi tàn đổ nát, Hàn đức phi vẫn là nên quay về cung điện xa hoa của mình thì hơn.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]