“Hoàng hậu nương nương đang ở điện Tài Minh.”
Nặng nề được tháo xuống, Cơ Dục Hiên động thân, toan xuống giường thì bị Ninh công công giữ lại.
“Bệ hạ, thân thể người không khỏe.
Vẫn nên chờ thái y tới thì hơn.”
“Thay y phục, đến điện Tài Minh.” Cơ Dục Hiên lãnh đạm ra lệnh.
Một lời của hắn đã quyết, không ai có thể thay đổi được.
Ninh công công bất đắc dĩ phân phó tì nữ hậu hạ hắn thay y phục.
Vừa hay chuẩn bị xong, thái y liền tới.
Ninh công công cùng Hải Minh khuyên nhủ hắn mãi, hắn mới chịu để yên cho thái y bắt mặt.
“Thái y, bệ hạ thế nào?”
“Thân thể khỏe mạnh.
Bệnh là từ trong tâm mà ra.”
Cơ Dục Hiên hít một hơi.
Chẳng cần ai dìu dắt, chẳng cần ai hầu hạ, hắn từng bước mệt mõi đi đến điện Tài Minh.
Thân ảnh cường tráng nay như chỉ cần có một cơn gió thoảng qua cũng làm hắn lung lay, chỉ chực chờ đổ gục xuống.
Lần đầu tiên, Hải Minh thấy một Cơ Dục Hiên mạnh mẽ trở nên như vậy.
Phải yêu nhiều đến nhường nào, thương đến nhường nào mới lâm vào tình cảnh này.
Cho đến hết đời, một người sắt đá như Hải Minh cũng không bao giờ hiểu được.
“Hoàng thượng giá…”
Đến điện Tài Minh, Ninh công công toan báo trước theo lễ nghi thì bị Cơ Dục Hiên ngăn lại.
“Đừng làm ồn, để nàng ấy nghỉ ngơi.”
Chẳng hiểu sao, khi đến trước nơi nàng ở, hắn lại như uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490053/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.