Ninh công công lùi lại hai bước.
Cả người vì hoảng sợ mà run lên bần bật.
Từ lúc hậu hạ bên người Cơ Dục Hiên, hắn chưa một lần nào thất thố.
Vậy mà hôm nay lại phạm phải lỗi này.
Bởi lẽ cái tên Tư Mã Duệ Tịch ấy quá lớn.
Chỉ cần nghe đến thôi cũng phát hoảng rồi.
“Công công.” Tên lính kinh ngạc nhìn hắn.
Trong lòng thầm nghĩ, hẳn người ngoài kia phải có lai lịch rất lớn.
Nếu không vì sao vừa mới nghe đến tên thôi, Ninh công công đã phản ứng thái qua như vậy.
“Là nữ nhân sao?” Ninh công công đảo mắt.
Tên lính gật đầu: “Đúng vậy.
Là hai nữ nhân.”
“Ngươi dẫn họ tới chính điện An Phong.
Nhớ, phải bảo vệ cẩn thận.
Họ rơi một cọng lông nào, cái đầu ngươi… à không, phải là cái đầu của cả gia đình ngươi đều giữ không được.”
Lời Ninh công công chính là lời của hoàng thượng.
Hắn đã nói như vậy, tên lính lập tức hoảng sợ gật đầu như băm tỏi.
“Vâng, thuộc hạ hiểu.”
Ninh công công hài lòng phất tay, hiệu tên lính rời khỏi.
Lúc hắn đến triều chính, Cơ Dục Hiên đang mãi mê phê chuẩn tấu chương.
Hắn biết hoàng đế vẫn luôn mang trong mình nỗi nhớ hoàng hậu.
Lần này nàng trở về xem như là vị thuốc giúp vị thiên tử kia trải qua bách bệnh.
“Bệ hạ.”
Cơ Dục Hiên chẳng mảy may quan tâm đến.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chấp Kiếm Ôm Đi Sư Tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490038/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.