Trần Hạo Dương phải nằm viện tận nửa tháng trời nên không biết tình hình công việc ở bên ngoài đang diễn ra như thế nào, cậu ta cũng không thấy trợ lý đến báo cáo bất kì chuyện gì khác. Vậy nên Trần Hạo Dương bắt buộc phải gọi cho trợ lú để hỏi xem tình hình công việc đang được tiện triển đến đâu… 
“Phía EJC thế nào rồi? Họ đã gửi bản sao phác thảo chưa?” 
[Phía EJC gửi từ lâu rồi thưa ngài, chúng tôi cũng gửi mail qua cho ngài từ rất lâu rồi, nhưng không thấy ngài phản hồi gì cả…] 
Trần Hạo Dương mở lớn mắt liền ngồi bật dậy, rõ ràng cậu ta không hề nhận được bất cứ cái email nào đến từ EJC, chẳng lẽ có sự nhầm lẫn gì sao? 
[Các người gửi email khi nào cơ? Sao tôi lại không nhận được thông báo?] 
Trợ lý biết nếu nói suông thì Trần Hạo Dương sẽ không tin, vậy nên anh ta đã nhanh chóng gửi bằng chứng sang điện thoại của Trần Hạo Dương kèm theo một lời nhắn… 
“Đây là bằng chứng thưa ngài, vì ngài không có mệnh lệnh gì mới nên chúng tôi vẫn chưa hành động…” 
Trần Hạo Dương run rẩy xem đoạn tin nhắn vừa được gửi đến, tính ra thì bản trang sức đã được gửi đến cách đây hơn nửa tháng. Trong khoảng thời gian này cậu ta luôn ở bệnh viện nên không biết những chuyện bên ngoài diễn ra như thế nào… 
[Còn đợi tôi nói nữa hả, mang bản thiết kế này đi sản xuất ngay đi! Nếu không làm kịp tiến độ thì các người có chịu trách nhiệm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-vi-em-la-vo-anh/3376259/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.