Sáng sớm, Trần Hạo Phong vẫn đang ôm Phương Tú Âm ngủ thì bị tiếng điện thoại đánh thức, hắn không muốn nghe cho lắm nên cố tình mặc kệ, nhưng Phương Tú Âm đã ngồi dậy trước, cô với tay trên bàn để tìm điện thoại của hắn…
“Mật khẩu điện thoại của anh là gì vậy?”
Trần Hạo Phong vẫn một mực vòng tay sang ôm lấy eo của Phương Tú Âm, hắn vừa rúc vào người cô vừa trả lời…
“Sinh nhật em, mật khẩu ngân hàng cũng y vậy, sau này em thích quẹt thẻ bao nhiêu lần cũng được…”
Phương Tú Âm đoán chừng Trần Hạo Phong vẫn còn đang trong cơn mê nên nói lảm nhảm như thế, cô nhanh chóng nhập mật khẩu rồi nghe máy…
“Alo, tôi là vợ của Trần Hạo Phong, có chuyện gì không vậy?”
[À, chào cô, tôi là Ngô Nhiệm, trợ lý của ngài Trần, tôi xin phép chuyển lời của ngài Trần đến thiếu gia Trần Hạo Phong, ngài ấy bảo Trần Hạo Phong nhanh chóng đến bệnh viện để xem tình hình của Trần Hạo Dương, hôm qua nhị thiếu gia đã bị ai đó đánh đến mức nhập viện rồi ạ!]
Phương Tú Âm quay sang lay lay Trần Hạo Phong dậy, sau đó kể lại mọi chuyện với hắn…
“Trần Hạo Dương bị đánh rồi kìa, cha anh bảo anh hãy mau đến bệnh viện để xem tình hình của cậu ta…!”
Vì hôm qua Trần Hạo Phong thức khuya nên bây giờ hắn rất buồn ngủ, hắn dựa đầu vào vai Phương Tú Âm rồi nũng nịu với cô…
“Nhưng anh buồn ngủ…”
Phương Tú Âm lại để Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-vi-em-la-vo-anh/3375195/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.