Trần Hạo Dương không tin những lời vô nghĩa mà Phương Tú Âm nói, nhưng sâu trong thâm tâm của cậu ta vẫn cảm thấy có chút bức bối, vậy nên cậu ta quyết định đi tìm Trần Hạo Huân để hỏi rõ sự tình. 
Trần Hạo Dương lịch sự gõ cửa phòng họp của Trần Hạo Huân mấy cái, đến khi cậu nghe thấy tiếng ông ra hiệu thì cậu mới bước vào. Trước tiên phải báo cáo tình hình công việc, sau đó mới hỏi đến chuyện cá nhân… 
“Con đã kí hợp đồng với EJC rồi ạ, đợi khoảng ba ngày họ gửi bản thiết kế rồi chúng ta sẽ tiến hành sản xuất…” 
Trần Hạo Huân gật đầu, dường như ông không xem trọng chuyện này cho lắm nên ra hiệu cho Trần Hạo Dương để hợp đồng lại rồi ra ngoài, nhưng đợi mãi khong thấy cậu ta phản ứng, vậy nên Trần Hạo Huân bắt buộc phải ngước mặt lên nhìn… 
“Còn chuyện gì à?” 
Trần Hạo Dương biết Trần Hạo Huân không thích nói chuyện ngoài lề khi đang ở tập đoàn, nhưng về đến nhà thì ông không tiếp bất cứ ai, kể cả là con cái. Vậy nên Trần Hạo Dương chỉ đành đánh liều mà hỏi… 
“Thật sự thì có một số chuyện con muốn làm rõ, đầu tiên là về Trần Hạo Phong, hiện tại thì anh ấy đã trở thành một người tàn phế, tại sao cha còn để anh ấy ở lại Trần gia? Chẳng phải cha luôn muốn Trần gia hoàn hảo trong mắt người khác sao?” 
Trần Hạo Huân đặt tài liệu xuống bàn, ông nhìn Trần Hạo Dương với ánh mắt sắc bén, giọng nói đầy nội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-vi-em-la-vo-anh/3373674/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.