Phương Tú Âm ngồi trong phòng chờ cùng Trần Hạo Phong, cô muốn hỏi hắn một số thứ nhưng lại ngại nên không dám lên tiếng trước. Nào ngờ đâu Trần Hạo Phong đã quay sang bắt chuyện cô…
“Xin lỗi em vì tất cả những gì đã xảy ra, lúc đó anh không thể ngăn quyết định của cha mình…”
Phương Tú Âm cảm thấy ngữ điệu trong lời nói của Trần Hạo Phong rất khác, so với người đàn ông mà cô gặp ở dinh thự vào lần trước thì người này lại lịch sự hơn, thậm chí cách cư xử còn hiền lành hơn rất nhiều…
“Không phải lỗi của anh, cứ xem như chúng ta có duyên, sau này chung sống hoà thuận với nhau là được…”
Đối với Phương Tú Âm mà nói thì mối hôn sự này cũng không tệ lắm. Sau khi suy xét và loại trừ những yếu tố tệ như Trần Hạo Phong bị liệt, không có địa vị xã hội, là một kẻ vô dụng ra thì hắn lại là người khá hiền lành, cũng không khó chịu cọc cằn như những người bị bệnh khác. Với tình hình này thì cô có thể chắc chắn Trần Hạo Phong sẽ không quản lý cô và ép cô phải làm những điều mà cô không thích…
Đột nhiên cánh cửa lại được đẩy ra, Lâm Mỹ Hạnh cùng Trần Hạo Dương ung dung bước vào bên trong, bà ta mặc trên mình một bộ váy lụa bó sát tôn lên đường cong gợi cảm, bộ dáng không khác những cô gái trẻ trung là mấy…
“Ta và em trai con tiếp khách mệt biết bao, mà con chỉ có thể ngồi đây tâm sự với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-vi-em-la-vo-anh/3360394/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.