Chiếu vua ban phế Hoàng Hậu Tô Ngọc Lan làm thứ dân, Tam hoàng tử mười ba tuổi được lập phủ đệ sớm, phong vương hiệu Hiểu Đức lập tức trở nên rầm rộ khắp Thăng Long. Kẻ bàn ra tán vào. Không ai biết Tô Ngọc Lan đã thực sự làm ra chuyện tày đình gì để mình rơi vào bước đường ấy.
Có lẽ đây là việc cuối cùng Hoàng Đế có thể làm để thể hiện sự tôn trọng của mình với phế hậu. Việc Hiểu Minh Vương là hoàng tử của quý phi Lý thị cũng được công cáo thiên hạ, nhiều người chắc mẩn trong lòng y sớm hay muộn cũng thành thái tử.
Từ khi việc này được báo trước toàn dân, vương phủ nhộn nhịp hẳn. Không ít người đến quà cáp, hỏi thăm song Khanh đều khước từ không nhận cũng chẳng gặp ai.
Sau khi Tô Hoàng Hậu ngã ngũ, Tô gia sẽ lâm vào buổi khủng hoảng mà có những động thái quyết liệt hơn, nàng không thể làm gì dại dột.
Thời gian đó quý phi có qua lại với Khanh bằng thư từ. Thời gian qua Khanh học chữ đã tiến bộ nhiều, đã thạo đọc và viết. Bà thường hỏi thăm về Tuân và tâm sự với nàng, cũng dặn nàng phải chú ý với vây cánh Tô gia, thời gian này trong cung không khí nặng nề, thượng triều người cũng căng thẳng không kém.
Thế rồi lại có chuyện không may xảy ra. Chẳng được mấy hôm kể từ khi phế hậu, Tô Ngọc Lan mất. Giám định bước đầu phế hậu treo cổ tự vẫn.
Dù đã thành phế hậu, Hoàng Đế vẫn lệnh tổ chức mai táng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-phi/3679832/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.