Chương trước
Chương sau
Số xui cho chàng Nho sĩ Lý Văn Lộc khi mà Khanh vừa bị hở miệng vết thương thì trùng hợp thế nào Nhật Tuân lại về. Không biết trong lúc Khanh thay băng thì hai người này đã nói gì, Khanh chỉ biết ngay trong ngày hôm đó, chập chiều, Văn Tuyên học sĩ đã gửi thư xin lỗi, quà tạ tội đề hẳn tên nàng chứ không phải Vương phủ.

Nhìn ánh nến đang hắt lên từng đường nét, ngũ quan tinh xảo như bức họa tiên tử của Tuân, Khanh lại không khỏi cảm thán.

"Trần đời sao lại có người đẹp trai như anh chứ!"

Hắn đang duyệt tẩu chương, dành toàn bộ sự tập trung cho công việc của mình. Dáng vẻ dốc lòng vì công việc của Tuân khiến Khanh thấy mình không thể rời mắt khỏi hắn. Thực rất cuốn hút. Đây chính là vẻ đẹp tri thức cả bên trong lẫn ngoài đây ư?

Hắn làm việc để cống hiến phần mình cho trăm họ, cho giang sơn xã tắc, còn nàng... lại cứ chỉ tiêu tốn thời gian ham mê mỹ sắc thế này.

Giá mà thời này có máy ảnh thì Khanh đã chụp lại cảnh đẹp tưởng như mơ này rồi.

Đã bảy ngày từ khi trở lại Vương phủ, Khanh đã làm quen được với vết thương, đi đứng bây giờ cũng không còn quá khó khăn với nàng nữa. Vị thái y mới chuyền tới rất được.

Tuân cũng đã đem chiếc bàn gỗ của hắn qua căn phòng nhỏ của nàng. Dù không ngủ chung nhưng làm thế thì

Tuần sẽ yên tâm hơn thành ra Khanh cũng vui lòng. Nghĩ tới ngày sau hẳn chuẩn tấu, nàng học chữ, đôi phu thê cùng tiến cũng khiến Khanh thấy mong chờ.

Khanh nghĩ cũng đã đến lúc mình nên có động thái gì đó rồi. Nàng đợi hắn duyệt tấu xong thì mới bắt chuyện.

"Vương gia, chuyện trong cung thế nào rồi?"

"Nàng vẫn muốn biết sao?"

"Đương nhiên rồi, bị đánh mà không biết ai làm mới khó chịu đấy."

Tuan khong muon Khanh dinh liu den hau cung nua. Nhung neu nang hoi chi voi muc dich de biet thi han cung



không cản.

Người của đại lý tự đã dựa vào lời khai của cung nữ, thỉnh quan gia lệnh lục soát cung quý phi thì phát hiện có một hộp phấn đã hết hạn để dưới ô tử. Hộp phấn đó có họa tiết tương đồng với cái Lan phi dùng hôm yến hội.

Thái y khám nghiệm thì phát hiện hộp phấn Lan phi dùng có độc, tra ra thì biết nó đến từ chỗ quý phi.

Vì trong cung không có dịp gì đặc biệt, Lan phi lại vốn kiều diễm, xinh đẹp động lòng người vì thế không động vào. Mãi cho đến lễ đoan ngọ thì mới dùng.

Thật ra phấn đó dặm trên da độc không đủ mạnh để đoạt mạng người đang trẻ khỏe, mà bởi Lan phi dặm đậm quá, không may hít bụi phần vào nội tạng khiến độc lan ra, thấm từ bên trong, thai lại lớn, sinh non rồi băng huyết, kiệt quệ mà chết.

Song vẫn còn một điểm nghi vấn, ấy là quý phi tặng giờ nào, ngày nào thì chả có sổ sách nào ghi. Song vì nó là một cặp, lại thêm lời khai của cung nữ nên quý phi đã bị kết tội.

Lý quý phi giáng làm Lý tần, chức tần này là vì nể mặt hai vị hoàng tử. Lý tần bị đưa vào cung Thục Nghiên, ngày ngày bị buộc chép kinh siêu độ cho mẹ con Lan phi, bị cấm túc, không được đem theo cung nữ, bị đối xử như một quan nữ tử cửu phẩm hèn mọn.

Đó là cái giá phải trả khi hạ sát hoàng tự, sủng phi và thích sát vương phi bất thành.

"Vương gia, chàng vẫn đang âm thầm điều tra đúng không?"

Vì hắn vẫn về muộn như vậy.

"Ừ, kết án dễ dàng quá."

"Chàng tra ra được cái gì rồi?"

"Cung nữ buộc tội Đức phi đã tự tử chết. Hai người em của ả hiện đã thay tên đổi họ, đang mở tiệm vải buôn ở nội thành. Vải chúng buôn là lụa quý, đắt tiền, ta đang điều tra xem số vốn đó ở đâu ra."

"Không phải Lý quý... Lý Tần à?"



"Không, cung nữ đó không qua lại với người trong cung Lý tần, làm sao nhận tiền được. Số tiền lớn như thế muốn xuất ra ngoài cũng sẽ phải trình báo. Ngoài này thì Lý gia chưa từng qua lại với cung nữ kia."

"Hai người họ từng là gia nô trong phủ Đức phi, Đức phi có liên quan không?"

Han lac ดล่น.

"Gia phụ Đức phi khi biết con gái bị nghi oan thì lập tức đuổi hai tên gia nô này đi, đốt khế ước, không có vẻ gì là có qua lại."

"À, còn chuyện này ta chưa nói với chàng. Vương gia, chàng điều tra giúp ta nữ ngự y. Để thích sát ta cần tới hai người không phải chỉ mình cung nữ kia đâu."

"Sao cơ?"

Khanh giải thích rằng. Lúc nàng quay đầu để lộ sơ hở thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Mà theo Nhi nói lúc cô phát hiện ra nàng, nàng đã hấp hối vì mất máu rồi, thế thì người gõ cửa không phải Nhi. Nữ ngự y đã chết, vậy thì trong nhà xác phải còn một kẻ nữa.

Mặt Tuân sa sầm.

"Còn có chi tiết nào khác không?"

Khanh lac dลิ่น.

"Những chi tiết ta tìm thấy ở nhà xác đều ám chỉ Lý tần. Hiện tại Lý tần đã nhận đủ hậu quả, ta không bận tâm thêm."

Chỉ là vẫn chưa bắt đủ người, nàng vẫn không thấy vừa ý. Có qua có lại, nàng phải nhìn người đánh nàng suýt nữa chầu Diêm Vương chịu quả báo nàng mới vừa được. Mạng người chứ có phải cỏ rác đầu.

Tuan gat dau, han dong sach lai t6i ben giudng, xoa dau nang:

"Còn lại nàng cứ giao cho ta là được. Đừng xả thân làm gì liều lĩnh nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.