Hoa sữa đem theo nỗi nhớ của Thuần Khanh về quê hương xứ Bắc về những ngày thu xao động hương thơm sữa ngọt. Nhưng cũng đem đến cho nữ chính nguyên tác một bầu thương nhớ khắc khoải khôn nguôi. Đem theo trái tim nàng đi vào miền khứ vãn, đi vào miền tình sầu thảm khôn cùng.
Vận khổ của nàng Khanh chưa dừng ở nhiêu đó. Tội ác của lũ giặc phương Bắc đối với con dân Đại Việt chưa bao giờ là nhẹ nhàng thảng qua, nó khiến hạnh phúc của một gia đình tan nát, khiến nhà nhà cùng treo khăn tang đem theo bao trái tim người mẹ, người vợ vùi xuống bùn đất lạnh. Khói lửa chiến tranh khiến bao mảnh đời vốn đã hẩm hiu càng thêm khắc khổ, khiến bao con người vốn thuần lương mà bị vùi lấp, biến chất bởi cái nghèo, cái đói, cái đau thương. Khiến cho máu đổ thành sông, nhuộm thắm lá cờ vương màu khói súng, bất khuất của dân tộc mang dòng máu Lạc Hồng.
Năm ấy, nạn binh đao đã cướp đi sinh mạng của bác cả, đem trưởng gia nhà Trịnh vĩnh viễn chôn mình nơi chiến trận, thây bọc vó ngựa. Để rồi một lần nữa, Trịnh gia lại lâm vào cái đói cái khổ.
Bà cả đau đớn khôn thiết trong nỗi đau tang gia mất chồng.
Con Vân được nước coi Khanh là kẻ báo điềm xui xẻo, nó đổ từ khi Khanh tới nhà bao chuyện chẳng lành ập tới. Nó cùng cậu thứ bày trò đổ Khanh ăn cắp đồ xuất giá của bà cả, khiến bà lên cơn thịnh nộ, đuổi Khanh về huyện Lộc An mặc nàng tự sinh tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-phi/3652522/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.