Khanh đã nghĩ phải rất lâu sau nàng mới được gặp vị trắc phi Tạ Thanh Huyền kia, nhưng rồi chuyện nàng không kiếm, mà chuyện đến tìm nàng. Lúc Khanh đi vừa hay thượng triều kết thúc. Một cảnh tượng ngôn tình bi lụy hiển hiện ngay trước mắt nàng.
Một nữ nữ mặc váy gấm màu cánh sen chạy tới ôm chầm lấy người Tuân.
“Thiếp không muốn đợi thêm nữa đâu!”- Nàng ta nói thế.
Khanh sợ người ta phát hiện ra mình đang nghe lén thì không hay, thế rồi cũng lẳng lặng rời đi, mà chẳng thèm chứng kiến màn kịch sướt mướt sau đó. Thân làm chính thê ai đi lén lút nghe chồng ngoại tình làm gì. Mà nàng cũng không tò mò chuyện ấy.
Tuy nghĩ là thế song cái cảm giác như bị phản bội rất chân thực đang gặm nhấm cảm xúc của Khanh. Khanh giận dỗi bỏ về một mình. Tuân hôm ấy lại có chuyện đàm thoại với sứ thần nên phải đến tối mới về.
Lúc về, trả cho hắn là nàng vương phi say khướt.
Cái hũ rượu hôm nọ Khanh mua đã được nàng mở ra uống thử. Khanh chưa uống rượu bao giờ, đương nhiên tửu lượng rất kém. Rượu gạo cay xè nhưng hậu vị ngọt, thơm và rất ngon.
Nàng nâng ly rượu xoay vòng vòng trong sân vương phủ, gia nhân ai nấy cũng nép sát vào tường không dám chọc nàng, dường như họ đã “chiến đấu” đến độ kiệt sức rồi, ai nấy cũng nhìn vương gia như vớ được cục vàng, như ngọn cỏ cứu mạng.
Lí do vì sao hôm nay nàng Khanh uống rượu? Đó là vì nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-phi/3652515/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.