🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Tống Vân định hình được sự việc thì cô Đào cầm theo nắp vung từ sau đi tới, dội thẳng cái vung to tướng vào người hắn:



“Lần sau làm gì thì mở to con mắt mà nhìn rồi hãng la nha. Vớ va vớ vẩn, cháy đâu ra, bếp củi bà cất công dựng đó giờ. Mà có cháy thì tôi la trước chứ chẳng đợi đến lượt ngài đâu. Lo bò trắng răng!”



Khanh nghĩ mình bị dội nước thì trúng ít thôi nào ngờ nàng lĩnh đủ cả, từ đầu đến chân ướt như chuột lột. Khóe mắt nàng giần giật nhìn Tống Vân.



“Cháy chưa thấy nhưng ta thấy quả báo cậu đem cho ta hơi nhiều.”



Tống Vân xoa đầu:



“T... tôi xin lỗi, tại thấy cột khói to với cao thế, lại ở trong góc sân viện, tôi tưởng có cháy.”



Khanh cố tình mà... Nên thôi nàng chẳng chấp nhặt hắn. Khanh khéo léo hỏi hắn vì sao vương phủ không làm đĩa bánh trôi, rồi cũng khéo léo vặn được Tống Vân để hắn kể lể chuyện Mai tần với nàng.



Khanh gật đầu lia lịa làm Vân ngỡ hắn có ích lắm, khịt mũi cười rất tươi.



Khanh dặn:



“Ta đi lên từ thôn quê song cũng chưa bỏ qua lễ nghi bao giờ. Giỗ thì sao thiếu được một mâm cơm cúng. Đào, em bảo ngự trù luộc cho ta con gà với đĩa xôi, có thêm bánh dày cũng tốt.”



Tống Vân nghệt mặt ra đó. Khanh thắc mắc:







“Sao à?”



“Không... chỉ là tôi thấy vương phi bị ướt còn chẳng lo mình mà đã quan tâm vương gia như thế, người có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-phi/3652511/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Độc Sủng Kiều Phi
Chương 4: Hương Hỏa, Cơm Cúng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.